Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 265: Đêm hồi hồn

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:06:43
Hình dáng cao gầy của Ngục Long lại xuất hiện, Ngục Long đang đứng bên cạnh hắc đao.
Nhìn xung quanh lúc này có sương mù đen cuồn cuộn tràn tới, cô cố nén lòng không tát chết cái tên tiểu quỷ không có mắt này, Ngục Long bất đắc dĩ nhẹ gật đầu với Tiêu Trần.
Lúc này, gió lạnh u ám quanh thân Tiêu Trần đã trở thành một vòng xoáy màu đen, tiếng gào thét của Lệ Quỷ không ngừng phát ra từ trong sương mù màu đen.
Một cô gái với mái tóc rối bù và oán hận ngập trời dần hiện rõ trong màn sương mù mịt.
Bóng dáng cô gái không ngừng xoay vần trong màn sương đen, khiến người ta cảm thấy rất khó lường.
Màn sương đen dày đặc, thân hình của cô gái bất định cùng tiếng hét thỉnh thoảng vang lên, nếu người bình thường nhìn thấy cảnh này chắc chắn sẽ sợ tè ra quần.
Đối mặt với bức tranh này, Tiêu Trần chỉ liếc mắt, hắc khí trên tay bỗng nhiên phun ra, thân ảnh Tiêu Trần đột nhiên nhảy lên, thẳng tắp hướng vào một vị trí trong màn sương đen.
"Ah~!"
Một tiếng thét cực kỳ thê lương vang lên, sau đó thân ảnh Tiêu Trần đột nhiên lao ra khỏi màn sương đen.
Theo sau thân ảnh của Tiêu Trần, một bóng trắng khác lao ra.
Tiêu Trần nhanh tay ấn chặt vào cổ của bóng trắng.
"Rầm!"
Tiêu Trần nặng nề đè thân ảnh đó xuống đất, tức giận nói:
"Đệt mợ, kêu cái gì mà kêu, nếu cô đánh thức mấy người đang ngủ trong nhà, tôi sẽ đánh chết cô."
"Cành cạch..."
Một âm thanh kỳ lạ khiến da đầu tê dại phát ra từ cổ họng của cô gái trên mặt đất, đôi mắt đỏ ngầu của cô ta nhìn chằm chằm vào Tiêu Trần.
Tiêu Trần nhìn cô gái hay chính là Mặc Tiêu Tiêu trước đây, lắc đầu với một chút thương hại.
Lúc này Mặc Tiêu Tiêu toàn thân tràn đầy oán hận, sắc mặt xanh đen, cả gương mặt bị che kín bởi những mạch máu đỏ tươi giống như một đám giun đất đang lổn nha lổn nhổn, trông thật kinh tởm.
Nhìn thấy Mặc Tiêu Tiêu như vậy, Tiêu Trần lắc đầu, ai có thể nghĩ rằng khi còn sống cô ta là một cô gái hiền lành, đức hạnh và xinh đẹp chứ?
Quả nhiên, sức mạnh của thù hận để lại trong lòng người thực sự rất đáng sợ, nó có thể biến một cô gái dịu dàng thành bộ dạng như bây giờ.
Tiêu Trần lại nghĩ đến Lạc Huyền Tư, cô gái nhỏ béo thích ăn vặt. Hắn hy vọng cô ấy không đánh mất mình trong thù hận.
"Cành cạch."
Thanh âm kỳ lạ khiến da đầu tê dại không ngừng vang lên, Tiêu Trần đang cảm thán bị tiếng động ồn ào ở đây làm bực mình, liền trở tay tát hai cái bạt tai.
"Má nó cô làm ồn cái quái gì?"
Hiện tại Mặc Tiêu Tiêu chỉ là một con quái vật bị điều khiển bởi oán khí, Tiêu Trần cũng chẳng thấy đau lòng nếu hắn tát thêm vài lần.
"Tiêu Tiêu."
Giọng nói nghẹn ngào của Vương Nam Nhứ vang lên, nhìn Lệ Quỷ gớm ghiếc bị Tiêu Trần đè chặt xuống đất không thể cử động, Vương Nam Nhứ bật khóc.
Vương Nam Nhứ đi về phía Mặc Tiêu Tiêu, không ngừng lau nước mắt trên mặt.
"Tiêu Tiêu, chị xin lỗi, chị xin lỗi, có lẽ chị nên tính ra chuyện này, số mạng của em không tốt, những năm này sẽ gặp khó khăn, chị không nên vứt bỏ em, chị không nên làm thế."
Vương Nam Nhứ buồn bã bước đến gần Mặc Tiêu Tiêu và nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt đầy những mạch máu đỏ tươi của Mặc Tiêu Tiêu.
Nước mắt chảy dài trên mặt Mặc Tiêu Tiêu.
Cô dường như cảm nhận được điều gì đó, đối mặt với người yêu mà mình vẫn luôn mong nhớ, tia đỏ trong mắt bỗng nhiên trở nên sáng hơn.
Sự oán hận trên toàn thân Mặc Tiêu Tiêu càng ngày càng mạnh, Tiêu Trần cau mày khi nhìn Vương Nam Nhứ.
Cô ta trên danh nghĩa là kẻ bội bạc 'bỏ vợ bỏ con', vậy mà bây giờ lại xuất hiện trước mắt Mặc Tiêu Tiêu. Đây chẳng phải là xát muối vào vết thương của Mặc Tiêu Tiêu à?
Bây giờ vai trò của Vương Nam Nhứ, ngoài việc làm tăng thêm oán khí của Mặc Tiêu Tiêu, thì còn tác dụng gì nữa chứ?
Dùng tình yêu để cảm hóa một Lệ Quỷ? Tất cả đều là diễn ở trên TV thôi. Trong thực tế, nếu làm điều này thì tựa như dã tràng xe cát vậy, tự đi tìm đường chết.
Tiêu Trần đá một phát vào cái mông vểnh của Vương Nam Nhứ, Vương Nam Nhứ bị hắn đá bay ra ngoài.
"Thành sự không có, bại sự có thừa."
Tiêu Trần lẩm bẩm.
Trong con mắt của những người tu hành, một Lệ Quỷ oán khí ngập trời như Mặc Tiêu Tiêu chỉ có hai kết cục, một là bị tiêu diệt và mất đi mối liên hệ cuối cùng với thế giới này. Hai là không ngừng hút oán khí để khiến cho bản thân trở nên lớn mạnh hơn và trở thành tai họa một phương.
Nhưng Tiêu Trần là ai, đường đường là Đại Đế, Tiêu Trần có trăm cách để khôi phục tâm trí của Mặc Tiêu Tiêu.
Tiêu Trần nhìn Mặc Tiêu Tiêu đang không ngừng giãy dụa trên mặt đất, trêu ghẹo nói:
"Cô gặp được tôi là tốt số lắm luôn đấy."
Khi Tiêu Trần nói, tử khí tràn ra từ tay hắn bắt đầu từ từ xoay tròn co rút lại.

Bình Luận

0 Thảo luận