Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1091: Tôi chỉ tới mời cậu uống rượu thôi (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
"Ha ha, cậu thú vị ghê, đi nha." Bàn Cổ Tà Tướng phất phất tay, bóng dáng đột nhiên biến mất.
"Đúng rồi, hẹn gặp lại lần sau, đến phiên cậu mời tôi một ly đấy."
Thanh âm của Bàn Cổ Tà Tướng từ rất xa truyền đến.
"Không biết xấu hổ, đã ăn hết bao nhiêu thứ của người ta như vậy rồi." Lưu Tô Minh Nguyệt tức giận vung nắm đấm nhỏ của mình.
Tiêu Trần nhìn thấy bộ dạng dễ thương của Lưu Tô Minh Nguyệt bèn bật cười ha ha.
Tiêu Trần để lại một trái cây cho ông chủ và dạy ông chủ cách làm lẩu.
Tiêu Trần cùng với Lưu Tô Minh Nguyệt đã ăn no phình bụng quay trở lại núi Hắc Phong.
Kể từ hôm nay, một quán cơm tên là 'Nhà hàng lẩu tiểu tiên nhân' được mở ra ở Hắc Phong quốc.
Rất nhiều năm sau, Bất Chu giới yên ổn lại, 'Nhà hàng lẩu tiểu tiên nhân' này có xu thế mọc lên như lửa cháy lan ra đồng cỏ, chiếm lĩnh toàn bộ Bất Chu giới.
Đương nhiên, ông chủ việc đáng làm thì phải làm đã trở thành một siêu cấp phú hào phú khả địch quốc.
"Tiểu Mã ca, từ nay anh sẽ là lão đại của bọn chúng."
"Các ngươi sau này phải giỏi hơn nghen, nhớ nghe lời Tiểu Mã ca, chờ heo gia của các ngươi ra ngoài làm nên sự nghiệp lớn, sẽ quay về thăm các ngươi."
Trên núi Hắc Phong, Hắc Phong đang nói lời tạm biệt cuối cùng với một đám hồ bằng cẩu hữu.
Một nhóm 'tiểu huynh đệ' yên tĩnh ngồi một bên, tất cả đều rơm rớm nước mắt.
Ở chung bao nhiêu năm qua đã nảy sinh tình cảm sâu đậm, không có khả năng không nhớ được.
"Ê a nha..." Một tiểu hồ ly trưởng tử ba đuôi tiến tới cọ cọ Hắc Phong.
Đôi mắt xinh đẹp ứa lệ.
"Này, Tiểu Bạch, cũng đừng buồn, chờ Hắc Phong đại nhân ta trở về, đến lúc đó sẽ có đồ ăn đồ uống quần áo xinh đẹp tha hồ lựa chọn..."
Hắc Phong vươn móng heo ra, vỗ nhẹ vào đầu tiểu hồ ly.
Tiểu hồ ly vui vẻ gật đầu, dường như được nhìn thấy mình hóa thân thành hình người, mặc bộ quần áo đẹp đẽ do Trư ca tặng, uyển chuyển nhảy múa trên đỉnh núi.
Thật tình không biết, tiểu hồ ly đã đợi mấy vạn năm trên ngọn núi Hắc Phong này, biến thành hình người, học múa, nhưng rốt cuộc không đợi được Trư ca của mình.
...
Vũ Vô Địch không có bất kỳ người bạn nào trên núi Hắc Phong, nếu phải nói rằng hắn có, thì đó chỉ có Hạ Nhi.
Hạ Nhi nói rằng hắn là đệ tử được ký danh của Tiêu Trần, nhưng hắn ấy giống như đệ tử của Vũ Vô Địch.
Bởi vì cho tới nay, phần lớn thời gian đều là Vũ Vô Địch dạy Hạ Nhi.
Vũ Vô Địch đã hoàn thành khóa học cuối cùng cho Hạ Nhi, thỏa mãn gật đầu.
Cô bé này ngộ tính rất là không tệ.
Vũ Vô Địch lấy ra một cuốn sách, ở trên tràn ngập những chữ viết một cách khó hiểu.
Những chữ của Vũ Vô Địch cũng xấu như Tiêu Trần.
"Đây là một số những tâm đắc của tôi. Lúc không có chuyện gì làm, cô có thể nhìn xem." Vũ Vô Địch đưa cuốn sách cho Hạ Nhi.
Hạ Nhi cầm lấy cuốn sách, cúi đầu thần sắc ảm đạm.
"Tu đạo là gì? Kỳ thực tu luyện chính là cô đơn, muốn lên đỉnh núi phải chịu được rét lạnh, dù sao cũng phải đi một mình, lâu dần sẽ quen. "
Vũ Vô Địch nói xong liền rời đi, có lẽ Vũ Vô Địch và Tiêu Trần mới giống như một người tu đạo thực thụ nhất.
...
Khi trời vừa rạng sáng, Tiêu Trần từ núi Hắc Phong đi xuống.
Liên Thương Sinh ngồi trên vai trái, Vũ Vô Địch ngồi trên vai phải, sau thắt lưng dắt đoản đao Độc Hồn.
Còn Lưu Tô Minh Nguyệt thì đang ôm một cái đùi gà, ngồi trên đỉnh đầu mà nhấm nháp, Hắc Phong theo mông Tiêu Trần, cẩn thận mỗi bước đi.
Tử Thần sắp chết biến thành một chiếc vòng, đeo vào tay Tiêu Trần, sống trong chiếc vòng đó.
Hôm nay trời nắng đẹp, tuyết rơi cả ngày cũng bắt đầu tan từ từ.
Tiêu Trần cứ như vậy mà đi, vô thanh vô tức rời đi.
Hạ Nhi đứng xa xa nhìn Tiêu Trần, cắn chặt môi.
Nàng không biết rằng ly biệt là tư vị thê lương như thế này, nàng không biết rằng nói lời tạm biệt phải kiên cường như vậy.
Tiểu hồ ly ngồi trên đỉnh núi, đối với Hắc Phong, không ngừng vẫy vẫy đôi chân nhỏ.
Nàng đột nhiên cảm thấy có chút cô đơn, đây là lần đầu tiên nàng có cảm giác như vậy.
Có thể tiểu hồ ly không biết rằng cô đơn không phải bẩm sinh, mà là bắt đầu từ lúc yêu mến một người kia.
Tiêu Trần đi xuống núi, không quay đầu nhìn lại, hắn chỉ giơ tay phải lên, nhẹ nhàng vẫy vẫy.
Tiêu Trần biết rõ, bọn họ có thể trông thấy.
...
Ở cuối Vạn Sâm Hải, đây chính là thông đạo dẫn tới trái đất.
Nơi này đã hoàn toàn bị phong ấn bởi Tiêu Trần ma tính.
Tiêu Trần lấy ra một quả cầu nhỏ màu đen được phong ấn, được Tiêu Trần ma tính đưa cho trước khi hắn rời đi.
Để có thể thoát khỏi phong ấn của mình.
Tiêu Trần bóp nát quả cầu, đi vào vòng xoáy cực lớn.
Tiêu Trần vẫn nhìn lại, dù sao đây cũng là nơi sinh thứ hai của hắn.
...

Bình Luận

0 Thảo luận