Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 2015: Đại đầu giáo

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:09
"Ài, chuyện này cũng đâu còn cách nào nữa." Tiểu tu sĩ lại than một hơi. "Nữ ma đầu kia đi vơ vét các loại tài nguyên để đi kiến tu tượng thần, nếu như cứ tiếp tục như vậy, chúng ta chỉ còn có thể đợi để cạp đất thôi,"
So với việc đợi chờ để cạp đất, còn không bằng đứng lên tổ chức cùng nhau chống lại một lần, nếu như thất bại thì cùng lắm là đi khổ lao, còn nếu như thành công rồi, chẳng phải là lưu danh sử sách hay sao."
Tiêu Trần xì một tiếng bất cười, nhưng rất nhanh liền cảm thấy như vậy có chút không ổn, lập tức trở nên nghiêm túc nói: "Trừ ma vệ đạo, chúng ta nghĩa bất dung từ, nếu như vị đại kiếm tiên ở trên có thể đột phá cảnh giới Ngụy Đế, có lẽ có thể có cơ hội."
Tiểu tu sĩ gật gật đầu, "Phi Nguyệt kiếm tiên chỉ còn thiếu một bước nữa thôi, chỉ cần lấy được Long nguyên, tiến nhập Ngụy Đế không phải là chuyện khó khăn gì."
Tiêu Trần nghe vậy có chút cảm khái, hiện tại Đại Đạo đã thả lỏng những trói buộc đối với tu sĩ, thế mà lại có thể mượn lực bên ngoài để tiến nhập cảnh giới Ngụy Đế rồi.
Lúc ban đầu khi hắn đạt được tới cảnh giới Đại Đế, thực lực sớm đã vượt xa, nhưng vẫn phải ngồi suốt mười năm, mới nắm bắt được một cơ duyên mỏng manh.
"Vị hynh đài này, tại hạ Trương Nguyệt, còn chưa thỉnh giáo tôn tính đại danh." Hàn huyên nửa ngày, tiểu tu sĩ mới nhớ đến việc vẫn chưa hỏi danh tính của Tiêu Trần.
Tiêu Trần hoàn lễ nói: "Tại hạ Tiêu Đại Đầu."
"? ??" Trên mặt Trương Nguyệt đầy những dấu chấm hỏi, nhìn chằm chằm vào Tiêu Trần.
Một lúc sau Trương Nguyệt mới gãi đầu nói: "Cái, cái tên này có chút đặc biệt, ha ha!"
"Cũng đâu còn cách nào, là sư phụ đặt cho tôi đó, nói với tôi đầu to thì mới có cơ duyên tốt được." Tên Tiêu Trần này cũng là mở miệng biết ngừng.
Trương Nguyệt gật gật đầu, trong những tu sĩ vẫn khá là tin những thứ này, họ tên kỳ quái một chút cũng có thể hiểu được.
Nhưng Trương Nguyệt này lại cảm thấy có chút kỳ quái, bởi vì hắn cảm thấy Tiêu Trần có chút quen mắt, nhưng nhất thời lại không thể nhớ ra được là đã gặp ở đâu rồi.
"Xuất phát..." Lúc này cái tên trên đài cao cuối cùng cũng diễn giảng xong, một đám ô hợp bay lên đầu trời.
"Nếu như Tiêu huynh đệ vừa mới xuất sơn, chúng ta có thể kết bạn đồng hành, đến lúc đó có thể giúp đỡ lẫn nhau." Trương Nguyên đưa ra lời đề nghị kết bạn đồng hành.
Tiêu Trần đảo mắt, cái tên này cũng là người mới, những kẻ trong giới tu hành, làm gì có ai lại đồng hành cùng nhau, đến lúc bị đâm một đao cũng không biết.
Tiêu Trần âm thầm châm biến một phen, trên mặt lại là cười híp mắt gật đầu đáp ứng.
Trên thiên không, Tiêu Trần cùng Trường Nguyệt cùng ngồi trên một pháp bảo của hắn.
Tiêu Trần không nhịn được hỏi: "Trước đó có nghe đến chuyện Chân Long, trong chuyện này có uẩn khúc gì sao?"
Trương Nguyệt kỳ quái nhìn Tiêu Trần, chuyện Chân Long, là chuyện là ai cũng biết ở Thương Lam đại thế giới.
Tiêu Trần cười xấu xa nói: "Tôi theo sư phụ lên núi tu luyện từ khi còn rất nhỏ, sư phụ rất ít nói về thế giới bên ngoài."
"Ra vậy." Trương Nguyệt gật đầu, giải thích với Tiêu Trần.
"Sự tình kỳ thực vô cùng rất đơn giản. Trong quá khứ, có một Chân Long đã mang lại thảm họa cho thiên hạ. Các tu sĩ chúng ta đã liên hợp và phong ấn nó trong nhà tù băng cực độ."
Tiêu Trần trợn tròn mắt, đơn giản đến nực cười.
Chân Long gây họa?
Mẹ nó thế mà cũng dám nói ra, phàm là Chân Long đều là khí vận của một giới, vì tu vi cùng với công đức của mình, Chân Long bảo vệ thế gian còn không kịp ấy, còn gây họa gì?
Có lẽ lúc đầu là có người nhìn trúng bảo bối của Chân Long, vì vậy mới thể nghĩ ra lý do rách nát gây họa cho thế gian gì đó.
"Chỉ là con ác long này có sức mạnh phi thường. Hai vị Ngụy Đế lúc trước liên hợp phong ấn đều đã bị nó giết chết. Hai Ngụy Đế sắp chết đánh ra một kích, mới có thể đưa ác Long đánh vào ngục băng cực hạn."
Tiêu Trần có chút muốn bóp cổ tên này, mở miếng một tiếng ác long, gọi rất thuận miệng.
Trương Nguyệt sau đó thở dài: "A, tôi nhớ hồi đó Thương Lam đại thế gới chúng ta là một trong những thế giới cường đại, có hai vị Ngụy Đế trấn thủ. Nếu hai Ngụy Đế không vẫn lạc, thì làm gì đến lượt nữ ma đầu kia tác oai tác quái. "
"Đáng đời." Tiêu Trần trợn mắt, trong lòng thầm nguyền rủa, nghĩ cách đánh lên đầu Chân Long, nếu không bị quả báo mới là lạ.
"Mà này, Tiêu huynh, tôi thấy khí tức của nh rất lạ. Hình như anh không phải là một người tu sĩ bình thường?"
Đậu xanh rau má tên này, giới tu hành hỏi chuyện tu hành của người ta, chính là tối kỵ.
"Tôi theo dòng y học cổ truyền của Trung Y, chuyên trị thổi... ui... những bệnh khó chữa, ha ha!" Tiêu Trần thiếu chút nữa thì ăn nói hồ đồ.
Trương Nguyệt gật đầu, bày ra vẻ tôi đã hiểu: " Quả nhiên giới tu hành không thiếu cái lạ, đây là lần đầu tiên tôi nghe nói về Trung Y."

Bình Luận

0 Thảo luận