Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1542: Quả cầu đen cuối cùng (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
"Hu hu hu..."
"Ơ, tiểu nha đầu, tại sao lại ở khóc nhè." Lúc này, một cô gái áo đỏ đi tới bên cạnh Tiêu Trần ma tính.
Chính là Ma Chủ vì Tiêu Trần ma tính mà từ bỏ tôn vinh vô thượng của mình.
"Ai cần cô lo! Hồ ly tinh." Nhìn vóc dáng đẹp đẽ, gương mặt xinh đẹp của Ma Chủ, Tiêu Mỹ Lệ giận không chỗ phát tiết.
"Tiểu nha đầu vẫn còn học được ghen tị à." Ma Chủ cười nhạo báng.
"Ai... ai... ai ghen tị." Tiêu Mỹ Lệ căng thẳng kéo tay áo của Tiêu Trần ma tính.
Ma Chủ cười xấu xa, nhéo mặt nhỏ béo múp của Tiêu Mỹ Lệ: "Thật là thoải mái."
"Tôi cắn cô giờ!" Tiêu Mỹ Lệ tức giận há mồm muốn cắn, lại bị Ma Chủ dễ dàng né tránh.
"Đúng rồi Đại Đế, Đại Diệt tinh không tụ tập rất nhiều tu sĩ, xem ra tin bảo tàng Thần Vương xuất thế đã tiết lộ ra ngoài." Ma Chủ vừa đùa với Tiêu Mỹ Lệ, vừa nói.
"Rất nhiều đại thế giới mạnh mẽ hình như đều có phái người qua đây, cho dù là bảo tàng Thần Vương trong truyền thuyết, thế nhưng tốn công tốn sức như thế, tựa hồ cũng có chút khác thường."
Tiêu Trần ma tính nhìn nơi xa nói khẽ: "Ngoại trừ bảo tàng Thần Vương, vẫn còn có những vật khác hiện thế."
"Khác?" Ma Chủ gương mặt hiếu kỳ: "Ngài biết?"
Tiêu Trần ma tính lắc đầu: "Đoán."
"Ăn cơm nào~" Lúc này, một nữ tử kiều tiếu không biết từ nơi nào xông ra, trên tay bưng cái khay nóng hổi.
Cô gái này chính là linh đao kỳ quái nọ, Tương Tư.
Một linh đao chỉ muốn làm hiền thê lương mẫu, thích nhất là làm cơm cho Tiêu Trần ma tính.
Tuy rằng Tiêu Trần ma tính cũng không cần ăn cơm, thế nhưng Tương Tư vẫn thích làm vô cùng.
"Ồ?"
Lúc này Tiêu Trần ma tính đột nhiên nhíu mày.
"Làm sao vậy Đại Đế?"
"Làm sao vậy công tử?"
Hai nàng gần như cùng lúc đó đặt câu hỏi.
"Hai hồ ly tinh." Tiêu Mỹ Lệ nhìn bộ dạng quan tâm của hai nàng, tức giận cắn răng.
Tiêu Trần ma tính không trả lời, nhẹ nhàng vung tay lên.
Trước người trống rỗng, đột nhiên xuất hiện một thiên chương do phù huyền ảo tạo.
Tiêu Trần ma tính cau mày, cũng không thấy có động tác gì, dần dần một Tiêu Trần ma tính khác đi ra từ trong thân thể.
"Pháp thân?" Ma Chủ có chút kinh ngạc.
"Pháp thân" là một loại thân công đức theo lời Phật gia.
Pháp thân thường dùng minh kính, minh nguyệt để lấy ví dụ, không bị ngũ độc tham sân si mạn nghi xâm hại, tự tính là thanh tịnh vô hạ, đây là pháp thân.
"Pháp thân" bất sinh bất diệt, vô hình mà tùy ý hiện hình, cũng xưng là phật thân, không có thân đại công đức thì không thể sở hữu.
Đây cũng là thứ khiến Ma Chủ kinh ngạc.
Tiêu Trần ma tính là ai, nàng rõ ràng vô cùng.
Phất tay nằm xuống một triệu xác, dưới sự giận dữ máu chảy thành sông, người như vậy làm sao có thể sở hữu "Pháp thân".
Nhìn pháp thân thanh tịnh sáng sủa nọ, trong lòng Ma Chủ ngày càng vui mừng.
Nhìn Ma Chủ kinh ngạc, Tiêu Trần ma tính cũng không có ý giải thích.
Tiêu Trần ma tính nhẹ nhàng gật đầu với pháp thân, pháp thân cũng gật đầu đáp lại.
"Bảo vệ hắn cho tốt."
Pháp thân gật đầu, đi hướng phù thần bí kia.
"Cái này, mang theo." Trong tay Tiêu Trần ma tính xuất hiện một thanh trường đao đỏ máu.
Trường đao tản ra hào quang màu đỏ yêu dị, hình thành nên một vòng xoáy đỏ ngòm ở quanh thân đao.
Vòng xoáy màu đỏ dằng dặc xoay tròn, nhìn chằm chằm vòng xoáy đỏ ngòm nọ, Ma Chủ cảm giác linh hồn của mình đều phải bị hút vào trong đó, đúng là vô cùng quỷ dị.
"Vi Tuyết."
Cây đao yêu dị như vậy, lại có một cái tên dịu dàng như thế, cái này quả thực có chút quỷ dị.
Pháp thân nhận Vi Tuyết, nhẹ nhàng gật đầu, bước vào trong phù nọ, biến mất không thấy gì nữa.
Tiêu Trần ma tính suy nghĩ, lại phất tay, tám chữ nhỏ giương nanh múa vuốt nhảy nhót chạy ra.
Chính là Sang Giới Thập Tự mà Tiêu Trần ma tính bắt được.
Tám chữ nhỏ mọc ra tay chân, cầm binh khí mỗi người không giống nhau, vừa ra tới đã đánh keng keng.
Kết quả là có một tiểu gia hỏa cầm trong tay nỏ hoàng kim, không ngờ lại bắn mấy mũi tên hoàng kim vào trong lỗ mũi của Tiêu Trần ma tính.
Bầu không khí nhất thời lúng túng, Ma Chủ cùng Tương Tư còn có Tiêu Mỹ Lệ hóa đá.
"Đừng làm rộn, đi theo hắn đi." Tiêu Trần ma tính nhẹ nhàng hất ra chữ nhỏ nhảy đến trên mắt mình, chỉ phù thần bí kia.
"A a a..." Tám chữ nhỏ như là hít thuốc lắc, đi theo pháp thân.
Ma Chủ có chút không hiểu hỏi: "Mấy tiểu tử kia ngoại trừ sẽ làm bậy ra, cũng không có chỗ đặc thù gì, khiến chúng nó theo pháp thân đi làm gì?"
"Kháng đánh." Tiêu Trần ma tính thản nhiên nói.
Ma Chủ nhịn không được cười lên, cũng đúng, chỉ sợ mấy tiểu tử kia cũng chỉ có ưu điểm kháng đánh.
Đạo Nhất đại thế giới.
Nhìn phù huyền ảo nơi không trung, Tiếu Sương khẩn trương lôi kéo tay áo của Tiêu Trần hỏi: "Công tử, đó là cái gì?"
Nhìn bầu trời ngày càng mờ tối, Tiêu Trần nói khẽ: "Pháp chỉ."

Bình Luận

0 Thảo luận