Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 639: Loạn.

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:08:21
"Không ai dám tính kế Đại Đế." Ông lão lắc đầu nói.
"Đại Đế." Lúc cô gái nghe thấy hai chữ này thì lập tức hít một hơi thật sâu.
Cô ta chỉ biết sư phụ đang đợi một người nào đó, nhưng chưa từng nghe sư phụ nói là ông đang chờ một vị Đại Đế.
Sắc mặt cô gái trở nên vô cùng nhợt nhạt. Cô ta vẫn biết rằng trên đời thật sự có nhân vật chí cao vô thượng là Đại Đế. Cô ta luôn cho rằng Đại Đế là ảo ảnh mà bản thân không bao giờ có thể chạm tới được.
Thế nhưng ngàn tính vạn tính, làm thế nào cũng không ngờ được là lúc này đang có một vị Đại Đế còn sống sờ sờ đứng ngay trước mặt mình.
Hơn nữa vừa rồi cô ta còn ra tay với một vị Đại Đế.
Tiêu Trần liếc mắt một cái hỏi: "Vậy tại sao ông biết tôi sẽ xuất hiện?"
Ông lão nhìn lên bầu trời, giọng nói đầy cô tịch: "Bởi vì chúng ta đã nhìn thấy tương lai từ một toà Thanh Đồng điện."
"Thanh Đồng điện?" Tiêu Trần nhíu mày.
Chẳng lẽ đó chính là Thanh Đồng điện vỡ vụn mà hắn từng gặp trong hư không à?
Tiêu Trần đã từng thấy một toà Thanh Đồng điện trong hư không, hơn nữa hắn còn chiếm được ba văn tự có lực lượng thần bí ở trong đó.
Ông lão gật đầu: "Rất lâu, rất lâu về trước đã có một toà Thanh Đồng điện vỡ nát rơi xuống nơi này."
Giọng điệu của ông lão mang theo nỗi hoài cổ: "Khi đó thiên địa còn chưa vỡ nát, Thiên Nhất sơn đại nhân cũng còn tại thế, linh lực mạnh mẽ, vạn vật đều có linh tính. Thật tốt biết bao."
"Haizz!" Ông lão thở dài một hơi dài, rồi nói: "Nhưng một ngày kia, có một toà Thanh Đồng điện vỡ đã rơi xuống đây.
Thanh Đồng điện đó có sức mạnh rất bí ẩn, có thể nhìn thấy được tương lai."
Chúng tôi đã nhìn thấy tương lai của thế giới này ở đó.
Thiên Ma xâm lược, trời đất bị xé nát. Mọi sinh linh đều bị tiêu diệt.
Để ngăn chặn thảm cảnh xảy ra, chúng tôi đã chủ động liên lạc với các đại năng tu hành ở những tinh cầu khác, nhưng cuối cùng vẫn thất bại.
Chúng ta thất bại, nhưng chúng ta cũng chiến thắng. Dù thiên địa đã bị xé nát nhưng Thiên Ma cũng không còn khả năng làm loạn các giới tu hành khác."
Khi ông lão nói tới đây, Tiêu Trần đã dùng ánh mắt rất chi là kỳ quái liếc ông ta.
Thiên Ma thất bại nhưng chúng lại thò đầu sang một đại thế giới khác, có lẽ đây chính là nhân quả.
Tiêu Trần cau mày hỏi: "Nếu các người bại, Thiên Ma cũng bại rồi, trên đời không có chuyện gì nữa thì tại sao lại kéo tôi vào vũng nước đục này?"
Ông lão lắc đầu, nhìn thẳng vào Tiêu Trần nói: "Chúng tôi đưa Đại Đế kéo vào đây là vì chúng tôi đã nhìn thấy hình ảnh của ngài ở trong Thanh Đồng điện."
"Đó là một trận chiến khác ở trong tinh không hư vô. Nhưng hình ảnh kia rất mờ ảo, chỉ có kết quả cuối cùng là rõ ràng."
Ông lão nói đến đây thì ngừng lại, giống như có điều muốn nói nhưng lại không nói nên lời.
Đôi mắt Tiêu Trần hơi nheo lại hỏi: "Kết quả là gì?"
Sắc mặt Ông lão vốn đã u ám nhưng lúc này lại càng ảm đạm hơn.
"Hư không vỡ vụn, vạn vật biến mất dưới trời sao. Mọi thứ đều hoá thành hư vô."
"Ý của ông là đã nhìn thấy tôi chết à?" Tiêu Trần hỏi.
Ông lão gật đầu: "Đúng vậy, không chỉ Đại Đế ngã xuống, mà toàn bộ tinh không đều trở nên xám xịt."
"Ha ha! Dám hiện rõ tương lai của bổn Đế, đúng là có không ít kẻ muốn chết nhỉ."
Tiêu Trần cười nhạt rồi nói tiếp:" Thanh Đồng điện đó vẫn còn chứ? "
Ông già gật đầu: "Thật ra Thương Lãng đình chính là Thanh Đồng điện."
Kết quả này là điều mà Tiêu Trần không ngờ tới.
"Đã có một một vị Đại Đế ngã xuống ở Thương Lãng đình, có chuyện này không?"
Lần này hắn mất công đi một chuyến, mục đích chính là để tìm hiểu tình hình cụ thể việc Đại Đế bỏ mạng, mấy chuyện còn lại thì bàn sau.
Sau khi ông lão xong mấy câu này thì bất lực gật đầu rồi lại lập tức lắc đầu.
Tiêu Trần có thí khó hiểu, gật rồi lại lắc là sao, có ý gì đây?
Ông lão thở dài nói: "Nếu có Đại Đế tồn tại thì hồi đó chúng tôi đã không phải chiến đấu gian khổ đến vậy."
Tiêu Trần gật đầu, đúng thế thật.
Nếu có một vị Đại Đế tồn tại thì cho dù thực lực của người này không mạnh bằng hắn, nhưng để chiến đấu với Thiên Ma, lại cộng thêm nhiều đại năng như vậy thì tình trạng cũng sẽ không đến mức này.
Nhưng Tiêu Trần nghĩ kỹ thì lại thấy không đúng. Không phải Đại Đế đã tạch đấy còn dây dưa xà nẹo với m Thiên Ma à? Không tham chiến cũng rất kỳ quái.
Ông lão thấy Tiêu Trần nghi ngờ thì nhanh chóng giải thích: "Đúng là ở đây có một vị Đại Đế. Nhưng ngài ấy lại không sinh ra ở dưới tinh không này, thậm chí vị Đại Đế đó còn không phải là người sống nên cũng không thể nói là ngã xuống được."
"Ý ông là?" Tiêu Trần càng ngày càng thấy khó hiểu, càng điều tra lại càng phức tạp.

Bình Luận

0 Thảo luận