Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1267: Đại ác

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
Tiêu Trần hớn hở vỗ vỗ vào lá bùa đỏ trên trán.
"Mụ nội nó, Quán chủ Bạch Vân Quan gì gì đó, tiểu gia trở về sẽ lập một Kim Thân siêu lớn cho ngươi."
Tiêu Trần ngâm nga một giai điệu nhỏ, đi về phía trước nghênh đón Nghiệp Hỏa điên cuồng.
Nhưng chuyện trên đời trước giờ luôn là phúc đến thì ít, họa đến dồn dập.
Tiêu Trần đang nghiên cứu xem lá bùa là cái thứ gì.
Kết quả lá bùa màu đỏ trên trán đột nhiên chấn động rồi chuyển sang màu đen.
Sau đó, một bức tranh xuất hiện trước mặt Tiêu Trần.
Tiêu Trần nhìn qua bỗng bật cười.
Đương nhiên Tiêu Trần biết thiếu niên trong ảnh, đó là Tiêu Trần ma tính.
Thế giới trong hình ảnh, Tiêu Trần không biết, có lẽ là thế giới mà hắn đã từng đi qua khi Đại Ma Đầu đang tháo chạy khắp nơi.
Trong hình ảnh, Tiêu Trần ma tính đang đi trên một con phố phồn hoa.
Khi đang bước đi, mấy nam tử bộ dáng nhị thế tổ đang cưỡi ngựa lao tới.
Những người bình thường đó đương nhiên cuống quít tránh né, nhưng kẻ lỗ mãng Tiêu Trần ma tính lại không hề nhường đường.
Kết quả cũng có thể tưởng tượng ra, mấy nhị thế tổ đã bị Tiêu Trần ma tính chấn thành mảnh vụn.
Vấn đề ở đây nếu như kết thúc, nhiều nhất là chỉ giết chết mấy nhị thế tổ mà thôi, nói không chừng còn có thể mang danh tiếng vì dân trừ hại.
Kết quả là các trưởng bối của mấy nhị thế tổ rõ ràng điều động quân đội đi bắt Tiêu Trần ma tính đang đi đạo trong thành.
Chuyện này đã đụng trúng tổ ong vò vẽ rồi, Tiêu Trần ma tính không có thói quen nuông chiều ai.
Kết quả là một chiêu Bá Vương Thiên Chinh hạ xuống, toàn bộ thành thị đều tan thành mây khói.
Cảnh tượng cực kỳ thê thảm, nói là máu chảy thành sông, sinh linh đồ thán cũng không quá đáng.
Hình ảnh này đột nhiên lóe lên rồi dung nhập thẳng vào trong cơ thể Tiêu Trần.
Một cơn đau đớn kịch liệt ập vào trong óc Tiêu Trần, hỏa diễm kim sắc xung quanh cơ thể rõ ràng đã mờ đi một ít.
Tiêu Trần sợ tới mức suýt chút nữa chửi mẹ, đây là con mẹ nó ác hữu ác báo sao?
Nếu tính toán những người bị Tiêu Trần ma tính làm thịt, một thân ác nghiệp này chỉ sợ sẽ lập tức thiêu mình thành một đống cặn bã.
"Haha!" Tiêu Trần muốn xé lá bùa trên trán xuống, nhưng phát hiện lá bùa không thể xé xuống được, giống như nó đã hóa thành một thể với cái trán của mình.
"Mụ nội nó, lúc trở về ta sẽ đập bể miếu đạo sĩ của ngươi."
Tiêu Trần chửi rủa, lao về phía trước.
Lúc này, hình ảnh trước mặt lại lóe sáng.
Lần này càng con mẹ nó khoa trương hơn, Tiêu Trần ma tính đang đi dạo trong hư không.
Kết quả có thể đã bị một tinh cầu công nghệ cao phát hiện.
Điều này quả thực không thể tin được, có người có thể bước đi trong hư không, đây là một phát hiện trọng đại.
Một đám gia hỏa không có mắt rõ ràng đã điều động chiến hạm đi bắt Tiêu Trần ma tính, có vẻ như họ muốn bắt Tiêu Trần ma tính về để cắt lát nghiên cứu.
Tiêu Trần ma tính đạp thẳng chiến hạm giống như tiểu hành tinh bay tới tinh cầu bên cạnh.
Kết quả là có sinh mạng trên tinh cầu đó.
Bị một chiến hạm lớn như vậy va chạm, hậu quả là sinh mạng của một tinh cầu ngay lập tức bị chấm dứt.
Đúng như câu nói kia, đang ngồi trong nhà thì họa từ trên trời rơi xuống.
Hình ảnh này dung nhập vào trong cơ thể Tiêu Trần, Nghiệp Hỏa màu vàng trên người Tiêu Trần đã mờ đi không ít.
Tiêu Trần thật muốn khóc, nếu lần này có thể sống sót, hắn nhất định sẽ khuyên nhủ Đại Ma Đầu đừng táo bạo như vậy nữa.
Hình ảnh lại nhấp nháy.
Lần này không phải là Tiêu Trần ma tính nữa, mà là bản thân Tiêu Trần.
Nhìn hình ảnh trước mặt, thần sắc Tiêu Trần có chút bi thương.
Trong hình ảnh, Tiêu Trần đang ôm một thiếu nữ trên người bê bết máu, đã chết.
Thiếu nữ tên là Tiểu Duyệt, nàng là thanh quan trong một thanh lâu, Tiêu Trần khi lạc vào một thế giới xa lạ, đi uống hoa tửu đã gặp được nàng.
Thiếu nữ rất thích cười, ca hát đánh đàn rất êm tai.
Tiêu Trần kể những câu chuyện xưa, nói những lời nói giỡn với nàng, còn nàng rót rượu ca hát cho Tiêu Trần nghe, có lẽ duyên phận chỉ như thế mà thôi.
Nhưng khi đi ngang qua đây lần thứ hai, Tiêu Trần muốn gặp lại thiếu nữ này, nhưng thiếu nữ giờ đây đã biến thành một thi thể lạnh băng.
Chuyện xảy ra chẳng qua chỉ là một kiều đoạn đại gia bá đạo muốn cưỡng bức thân thể Tiểu Duyệt, thiếu nữ thề sống thề chết không theo, tự sát bằng cách nhảy lầu mà thôi.
Nếu không phải những người xem náo nhiết đều chỉ trích Tiểu Duyệt là một dâm phụ không biết xấu hổ, suốt ngày dụ dỗ nam nhân.
Hay là ác bá đó, không hung hăng càn quấy khiêu khích Tiêu Trần.
Hoặc là sau khi ác bá bị đánh chết, cha của gã không sử dụng quyền lực trong tay muốn đưa Tiêu Trần vào chỗ chết.
Thì có lẽ Tiêu Trần đã đem chôn Tiểu Duyệt, mọi chuyện sẽ không xảy ra với cả một lục địa, nó đã không bị Tiêu Trần bắn chìm.

Bình Luận

0 Thảo luận