"Sinh linh mà Bàn Cổ đại thần muốn bảo vệ, có đầu phục vào dị vực, có oán hận Bàn Cổ đại thần thực lực không đủ không bảo vệ được bọn họ, có mắng nhiếc thậm tí, thậm chí muốn giết chết đại thần, để đổi lấy chuyện đội quân dị vực đình chỉ tiến công.
"Thế nhưng bọn họ không biết, nếu không phải rất nhiều đại thần phân tâm bảo vệ những thứ phế vật chỉ biết oán trách như bọn họ, kết quả chiến tranh mặc dù sẽ không cải biến, thế nhưng sẽ phải tốt hơn nhiều, tốt hơn nhiều, chí ít sẽ không làm cho tinh không mất đi."
"Có vài người không xứng được bảo vệ." Thần sắc Bàn Cổ Tà Tướng ảm đạm nhìn nơi xa.
Bỏ được, bỏ được, bỏ ai? Bảo vệ ai? Đây mới là vấn đề khó khăn lớn nhất, bất luận làm như thế nào, e rằng Tiêu Trần cũng sẽ bêu danh một đời.
"Không có việc gì, tôi oán giận một chút thôi." Bàn Cổ Tà Tướng dụi mắt một cái, cười không sao cả.
Nhìn Bàn Cổ Tà Tướng, Tiêu Trần dường như biết hắn ta đã ra đời thế nào, sợ rằng vào lúc Bàn Cổ đại thần hấp hối, trong lòng cũng là tràn đầy oán giận!
"Cứ như vậy đi!" Tiêu Trần lắc đầu, mình cứ làm tốt chuyện phải làm trước.
Trên đời này có người hy sinh vì nghĩa, thì có người tham sống sợ chết, vấn đề này không phải nói nói làcó thể giải quyết.
"Ông nói, các đại thần ở vào lúc lâm chung có hối hận chuyện mình đã từng làm không?" Tiêu Trần cười hỏi.
Bàn Cổ Tà Tướng sửng sốt một chút, người khác hắn ta không biết, thế nhưng Bàn Cổ đại thần hắn ta lại rất rõ ràng.
"Cho đến chết cũng không hối hận." Cẻ mặt buồn bã của Bàn Cổ Tà Tướng đột nhiên chuyển sang sáng láng.
"Cho đến chết cũng không hối hận."
Tiêu Trần làm dáng lấy tay sửa lại tóc một chút, mặt mày hớn hở.
"Tôi, tôi cho đến chết cũng không hối hận."
Bên cạnh một ngôi sao hệ hỏa to lớn, Tiêu Trần và Bàn Cổ Tà Tướng hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt ngỡ ngàng.
Nhìn Tiêu Trần có vẻ mặt căm tức. Bàn Cổ Tà Tướng hỏi dò: "Ngài không biết phương thốn thần thông nào?"
Mí mắt Tiêu Trần nhảy loạn, ngoại trừ Thiên Chinh quyết, còn có các loại chiêu thức bừa bộn theo Thiên Chinh quyết diễn tiến ra, Tiêu Trần thật đúng là không có thần thông khác.
Thậm chí trên người Tiêu Trần ngay cả pháp bảo cũng không có một món.
"Ông, không có tu di giới tử gì vân vân?" Tiêu Trần tràn đầy mong đợi nhìn Bàn Cổ Tà Tướng.
Bàn Cổ Tà Tướng vẻ mặt nhìn vẻ mặt kẻ ngu si, "Giới tử gì có thể chứa một ngôi sao lớn như vậy?"
Tiêu Trần vỗ trán, nhìn ngôi sao cực lớn cách đó không xa gặp khó khăn, đi quá mau, hiện tại lại không rõ làm sao để kéo thứ này về.
"Hay là người chịu khó chút, bản thân tự kéo." Bàn Cổ Tà Tướng vui cười nói.
"Ông tới kéo." Tiêu Trần hung tợn chỉ vào Bàn Cổ Tà Tướng.
Bàn Cổ Tà Tướng cười rộ vui vẻ: "Ngài cũng không phải không biết, tôi chỉ là một Vô Chỉ Cảnh nho nhỏ, một ngôi sao lớn như vậy, chỉ là ngụy Đế thôi e rằng cũng không kéo được, huống hồ là tôi."
Tiêu Trần tức giận đập mình hai cái thật mình, Bàn Cổ Tà Tướng hết hồn, cảm thấy Tiêu Trần có đôi khi thật ngu ngốc, cứ tự đánh mình.
Tiêu Trần nhịn xúc động chửi má nó, hít thở sâu một hơi, đao khí màu xám trên người giống như ngân hà đổ ngược, bỗng nhiên phun ra.
Tiếp theo những đao khí này hóa thành vô số sợi dài, trói chặt ngôi sao to lớn cách đó không xa.
Tiếp theo Tiêu Trần nắn vuốt ngón tay, bắt tất cả đầu sợi tơ đao khí bỏ vào trong tay, xoắn thành một sợi tơ lớn hơn.
Tiêu Trần vác sợi tơ ở trên bả vai mình, thân thể hơi dùng sức, ngôi sao màu đỏ to lớn lại có thể bị kéo di chuyển.
Chỉ là tư thế của Tiêu Trần, trông rất giống một con trâu đang cày đang cày, rất là buồn cười.
"Ngài thật là dũng cảm." Bàn Cổ Tà Tướng giơ ngón tay cái lên, kéo ngôi sao ở trong hư không chạy loạn, chỉ sợ từ xưa đến nay Tiêu Trần là người thứ nhất.
"Con mẹ nó ông còn không im nữa." Tiêu Trần tức giận nghiến răng, phân ra một ít sợi tơ trực tiếp đeo trên người Bàn Cổ Tà Tướng.
"Đừng... Đừng." Bàn Cổ Tà Tướng sợ đến cà lăm.
"Khà khà." Tiêu Trần cười phóng đãng, "Chia ngọt sẻ bùi, có nạn cùng chịu."
Ngay sau đó trong hư không xuất hiện một cảnh sắc kỳ lạ.
Hai điểm nhỏ, kéo một ngôi sao to lớn, tại trong hư không nhanh chóng di chuyển tới, thỉnh thoảng người nào đó còn vang lên tiếng kêu thảm thiết.
Nửa tháng sau.
Tiêu Trần đã tìm được trọn hai mươi viên ngôi sao có thuộc tính.
Những ngôi sao này có thể tích ít nhất đều là hơn Địa Cầu mấy chục lần, lớn nhất sợ rằng phải vượt qua nghìn lần.
Có thể kéo di chuyển nhiều ngôi sao như vậy, đã không thể sử dụng quái vật để hình dung Tiêu Trần, kinh khủng nhất là Tiêu Trần dường như cũng không thiếu tinh lực.
Còn như Bàn Cổ Tà Tướng đáng thương, đã sớm kiệt lực, lúc này đang ghé vào trên một viên ngôi sao màu xanh lam khôi phục thân thể
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận