"Cậu rất quan tâm hắn? Không phải các người không đội trời chung sao?" Cô gái hứng thú hỏi.
"Liên quan gì đến cô?" Bốn chữ của Tiêu Trần ma tính khiến cô gái nghẹn không còn lời nào để nói.
Cô gái cũng không tức giận, nói đúng ra, nàng vốn không có thứ tình cảm nhân loại ấy.
Cô gái lập tức lạnh lùng phản bác lại: "Tôi và nhóc lơ mơ có quan hệ như thế nào, có liên quan gì tới cậu?"
Chân mày của Tiêu Trần ma tính hơi nhíu lại, trong người dâng trào sát ý mênh mông.
"Không cần làm vẻ ta đây như vậy, tôi không làm gì được cậu, thế nhưng cậu cũng không làm gì được tôi." Trước người cô gái xuất hiện một màn chắn bảy màu, ngăn cản sát ý cuộn trào mãnh liệt ở bên ngoài.
Tiêu Trần ma tính suy nghĩ, cuối cùng vẫn nhịn lại không xuất thủ.
Như theo lời cô gái đã nói, bọn họ đều chẳng làm gì được đối phương hết.
Cô gái nhìn chữ nhỏ trên người Tiêu Trần ma tính giương nanh múa vuốt.
Lại nói đúng là thú vị, những chữ nhỏ này không sợ chân thân Đại Đạo chút nào, thậm chí còn không ngừng quơ vũ khí mini Tiêu Trần ma tính chế luyện vì chúng nó trong tay, một mực khiêu khích chân thân Đại Đạo.
Nhìn những chữ nhỏ này, cô gái nhẹ nhàng thở dài một tiếng, lại có chút rầu rĩ trong đó.
"Hai Sang Giới Thập Tự còn lại, hẳn là đại biểu cho sinh và tử, cậu có thể đi đến nơi tĩnh lặng và nơi sinh mệnh để tìm kiếm."
Tiêu Trần ma tính nhíu mày: "Không còn?"
Cô gái gật đầu "Lai lịch của Sang Giới Thập Tự rất thần bí, cho dù là tôi cũng không rõ lắm, chỉ có thể cung cấp từng đấy manh mối."
Cô gái đột nhiên như là nhớ tới chuyện gì rồi nói tiếp: "Đại Diệt tinh không có một nơi tĩnh lặng sắp sửa hiện thế, cậu có thể đi xem."
Tiêu Trần ma tính gật đầu, ôm quyền xem như là cảm ơn.
Tiêu Trần ma tính vẫn chưa vội vã rời đi, suy nghĩ một chút: "Có phải cô muốn cho thần côn trở thành hóa thân Đại Đạo mới hay không."
Tiêu Trần ma tính hỏi như vậy cũng không phải là không có lửa thì sao có khói, theo nhiều loại dấu hiệu, đây là rất có thể xảy ra.
Cô gái nhẹ nhàng lắc đầu, đột nhiên cười, phát ra một âm thanh như chuông bạc.
"Thời đại của tôi sắp kết thúc, nhóc lơ mơ sẽ trở thành người khai sáng của thời đại tiếp theo."
"Có ý gì?" Trong ánh mắt của Tiêu Trần ma tính tràn đầy vẻ không thể tin.
Cô gái nhẹ nhàng lắc đầu: "Nói đến đây thôi, để tránh thứ gì đó nghe được."
Tiêu Trần ma tính cũng không tiện hỏi lại cái gì, thế nhưng vẫn là không nhịn được câu hỏi cuối cùng: "Đại tai ách thần côn nói rốt cuộc là thứ gì?"
"Một sự phản công do không cam lòng thất bại mà thôi."
Cô gái nói xong, bóng dáng đã biến mất, bóng dáng Tiêu Trần ma tính cũng bị kéo ra khỏi mảnh không gian này.
Tiêu Trần ma tính đã biết manh mối, vậy thì cũng không cần phải ở lại nơi này, trợn mắt hung ác nhìn Tiêu Trần thần tính hai cái xong, bóng người biến mất ở trong hư không.
"Lêu lêu..." Nhìn Tiêu Trần ma tính biến mất ở nơi đây, Tiêu Trần thần tính lại bắt đầu le lưỡi.
Cô gái xoa xoa đầu nhỏ của Tiêu Trần thần tính đầy trìu mến: "Sau này đừng đánh nhau với hắn nữa, thật ra hắn là người đáng thương rất cô độc."
Tiêu Trần thần tính gãi đầu: "Hình như là hắn không có bằng hữu."
Cô gái lấy ra một quả cầu nhỏ màu vàng, gõ nhẹ lên cái trán của Tiêu Trần thần tính: "Vật quan trọng như vậy, làm sao có thể tùy tiện ném lung tung."
"Hì hì..." Tiêu Trần thần tính ngượng ngùng thè lưỡi.
"Thứ này tôi giúp cậu bảo quản, có rảnh thì về thể xác của Bàn Cổ đại thần đợi, ở nơi đó thứ gì cũng không thể trinh tra được động tĩnh của các cậu!"
Cô gái nói rồi kéo kéo mặt của Tiêu Trần thần tính, tiếp đó bóng người biến mất tìm không thấy.
"A! Đã đi rồi!" Tiêu Trần thần tĩnh bĩu môi, gương mặt không vui.
Bởi vì lần này Đại Đạo tỷ tỷ thế mà lại không cho hắn lễ vật.
Khi mọi chuyện kết thúc, Tiêu Trần thần tính dẫn mấy người Thiên Lang Tinh đi về phía Địa Cầu, bởi vì Địa Cầu chính là thể xác của Bàn Cổ trong miệng chân thân Đại Đạo.
Dĩ nhiên tính tình Tiêu Trần thần tính ham chơi, dọc theo con đường này nơi đây nhìn một cái nơi kia nhìn một chút, nhất định không thể đến Địa Cầu trong mười năm tám năm được.
Trong hư không, Tiêu Trần khẽ hát, dưới sự hộ tống của Xích Long Tinh và Thương Lang Tinh, đuổi theo thuyền buôn.
Nghe xong mấy chuyện Tiêu Trần thần tính làm, Tiêu Trần khẽ hát, gương mặt sốt ruột.
Đương nhiên hai người Xích Long Tinh cũng không có ở hiện trường, chuyện cũ bọn họ nói cũng là nghe được từ miệng của Chu Tước Tinh.
Hơn nữa rất nhiều chi tiết của cuộc đối thoại giữa Tiêu Trần ma tính và Đại Đạo, bọn họ cũng không biết.
"Tôi nói cho mấy người, thần côn cả ngày nghịch ngợm vô cùng, các người nên kéo đầu lưỡi của hắn, sau đó quấn quanh cổ cây đánh cho một trận, thì hắn sẽ đàng hoàng."
Hai người Xích Long Tinh nghe vậy đầu đầy mồ hôi, bởi vì loại chuyện như thế cũng không phải chưa từng xảy ra.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận