Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1815: Quỳ xuống

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:08
Đỉnh núi Kiếm Tâm Các, là đại bản doanh thật sự của Thiên Tâm kiếm tông.
Tất cả những người có máu mặt, tới chúc mừng tông chủ Lạc Thiên Phong xuất quan, lúc này đều bị ép trên mặt đất, không thể động đậy.
Một mảnh rậm rạp chằng chịt, sợ là có trên hơn trăm người.
Ở đây hầu như tất cả đều là đại tu sĩ Vô Chỉ Cảnh, dù sao cũng là tông chủ một tông, cảnh giới quá thấp cũng không thể nào nói nổi.
Ngục Long kéo lỗ tai Tiêu Trần, xuất hiện ở trong Kiếm Tâm Các.
Có người muốn ngẩng đầu nhìn một chút, xem coi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Kết quả mới vừa ngẩng đầu, tròng mắt nổ tung tại chỗ, hoa máu văng xa tới tận mấy mét.
"Chậc chậc, thật tàn nhẫn." Tiêu Trần bị kéo lỗ tai, ngoài miệng đầy vẻ đồng tình, vẻ mặt lại tràn đầy giễu cợt.
Đối với tu sĩ, Tiêu Trần giống như Tiêu Trần ma tính, gần như không có lòng đồng tình.
Bởi vì họ đều là kẻ giống nhau, kể cả mình cũng thế, ai mà chẳng phải đại ác nhân hai tay nhuốm đầy máu tươi.
Lúc này, trong một giới thần bí.
Một công tử văn nhã, cau mày, dường như cảm nhận được chuyện gì đó không hay, người này chính là Lạc Thiên Phong bế quan.
Một bóng đen vặn vẹo xuất hiện ở bên cạnh Lạc Thiên Phong, "Có người tới quấy rối."
"Người nào?" Lạc Thiên Phong nhíu hỏi.
"Một người rất thú vị." Bóng đen cười, tiếp tục nói, "Nếu như bị hắn biết, ngươi liên lạc với ta, kết quả của ngươi chỉ sợ chẳng đơn giản như nghiền xương thành tro đâu."
"Không đúng, theo thực lực của hắn, có thể đã biết chuyện ngươi có lui tới ta." Bóng đen thản nhiên bổ sung một câu.
"Vậy tiếp theo làm sao bây giờ, rời đi?" Lạc Thiên Phong hỏi dò.
"Rời đi?" Bóng đen suýt chút nữa bật cười, "Ở chỗ này ngươi còn có một chút cơ hội, nếu như rời đi khỏi nơi này, ngươi chắc chắn phải chết."
"Vậy phải làm sao bây giờ, thiết một chút thời gian nữa, tôi vẫn không thể bước lên Đế cảnh." Lạc Thiên Phong có chút hoảng hốt.
"Không đáng trọng dụng." Bóng đen trong lòng giễu cợt, trong miệng lại nói: "Không sao cả, trực tiếp mở đại trận ra, bản tôn sẽ giúp ngươi một tay."
Lạc Thiên Phong vui vẻ, cuối cùng cũng đến giờ phút này.
Lạc Thiên Phong không có bất kỳ do dự nào, trong tay bấm vài cái pháp quyết.
Dị biến xảy ra, bùa chú màu đen dâng lên từ dưới chân Lạc Thiên Phong.
Cùng lúc đó, toàn bộ sơn môn ở chỗ Thiên Tâm kiếm tông bắt đầu lay động kịch liệt.
Nơi Thiên Tâm Các ở, chủ phong cao tới vạn trượng, lúc này lại có thể nứt ra từ chính giữa, bùa chú màu đen giống như ngọn lũ quét qua, điên cuồng tuôn ra từ chỗ nứt ra.
Bùa chú màu đen dính chặt ngọn núi sắp sụp đổ, ngọn núi lại có thể đình chỉ sụp xuống, hình thành một loại cơ hình mỹ cảm.
Bùa chú màu đen bỗng nhiên sáng lên, một trận đồ to lớn nhanh chóng được triển khai, kéo đầy nửa bầu trời.
"Con bà nó, thì ra có con chuột ở chỗ này, hèn chi không phát hiện ra được vị trí cụ thể." Tiêu Trần thấy bóng đen và công tử xuất hiện, trong nháy mắt hiểu vì sao bản thân không thể tìm được ngọn nguồn ô nhiễm.
Nếu như một cấp Đế quyết tâm che giấu mình, cho dù là Tiêu Trần cũng không dễ dàng tìm được như vậy, huống hồ đối phương chính là cấp Đế tới từ dị vực, vốn là Đại Đế mạnh lên một chút so với bình thường.
"A, a."
Lúc này một trận tiếng kêu thảm thiết vang lên ở Kiếm Tâm Các.
Tiêu Trần nhìn lại, phát hiện những tu sĩ quỳ trên mặt đất kia, thân thể thế mà lại nhanh chóng teo lại, trong nháy mắt đã thành từng bộ thây khô, không chỉ có huyết nhục, sức mạnh của những tu sĩ đó cũng bị hút đi.
Từng sương mù màu đen giống như con rắn nhỏ lao ra từ trong thây khô, nhắm thẳng về phía trận đồ màu đen to lớn.
Tiêu Trần trừng to mắt, đưa tay nhấn một cái, dưới màn trời trong nháy mắt hạ xuống vô số đao khí thật nhỏ.
Đạo khí màu xám tro, giống như mưa cuồng chiếu nghiêng xuống, ngoại trừ chủ phong nơi Thiên Tâm Các, toàn bộ Thiên Tâm kiếm tông trong nháy mắt bị đao khí đập chìm vào trong đất.
Tiêu Trần vung tay, toàn bộ hơn vạn tu sĩ của Thiên Tâm kiếm tông, ngoài Lạc Thiên Phong trước mắt ra thì chẳng còn ai còn sống.
Mặc dù là đại ma đầu giết người không chớp mắt, để giết chết hơn vạn tu sĩ sợ rằng cũng phải suy nghĩ thật lâu, thế nhưng sau khi Tiêu Trần giết người xong, mí mắt còn chẳng thèm nháy mắt một cái.
Thậm chí Tiêu Trần vẫn còn cười, bộ dạng không để ý đấy khiến những người còn sống sót ở đây lạnh từ đầu đến chân.
Đặc biệt là Lãnh Tiểu Lộ tâm địa thiện lương, nếu không có Ngục Long nắm, sợ rằng đã sợ đến hôn mê bất tỉnh.
Mắt thấy tông môn trong nháy mắt bị diệt mất, Lạc Thiên Phong bị vây ở chính giữa trận đồ trợn to mắt đến muốn nứt khóe mắt, một đầu tóc đen bay múa, hai mắt như muốn phun ra lửa.
"Tôi và cậu không oán không thù, vì sao phải làm chuyện thiên lý không tha ấy." Lạc Thiên Phong nổi giận hỏi, toàn bộ trận đồ điên cuồng lóe lên.

Bình Luận

0 Thảo luận