Thiên Hoằng đế quốc đã có thể đứng vững hàng trăm nghìn năm mà không bị sụp đổ, công lao của Tinh Vân chướng này là không thể bỏ qua.
Đúng lúc này, một chút ánh sao rơi xuống từ trên Tinh Vân chướng, ánh sao hóa thành những ký tự bí ẩn, nhảy tới bên cạnh Đại Tế Tự.
"Ầm!"
Khoảnh khắc tiếp theo, những ký tự đó ầm ầm vỡ vụn, hình bóng của Đại Tế Tự lắc lư, máu chảy ra từ khóe miệng.
"Khả Nhi, không sao chứ?" Nữ Đế vội vàng tiến lên đỡ lấy Đại Tế Tự..
Đại Tế Tự nhẹ nhàng lắc đầu, sắc mặt rất là khó coi nói: "Bệ hạ, thần vẫn chưa suy ra được."
Nữ Đế nhìn Tinh Vân chướng lo lắng nói: "Ngay cả Tinh Vân chướng đều suy ra được, rốt cuộc kẻ giết chết Trần Cung là thần thánh phương nào? Hơn nữa thực lực Trần Cung, ngoại trừ Nam Cung Lạc ra, chỉ sợ không có người có thể giết hắn trong khoảng thời gian ngắn như vậy."
Đại Tế Tự lắc đầu: "Không phải là Nam Cung Lạc, Tinh Vân chướng có thể suy tính đến Ngụy Đế, chỉ sợ kẻ giết chết Trần Cung còn khủng bố hơn cả Ngụy Đế."
Sắc mặt Nữ Đế thay đổi rồi lại thay đổi, tồn tại còn khủng bố so với Ngụy Đế? Điều này lại khiến cho nàng có chút không dám tiếp tục nghĩ tiếp.
Nhưng Nữ Đế lập tức cảm thấy có chút không đúng: "Nếu như người giết chết Trần Cung, còn khủng bố hơn so với Ngụy Đế, sợ là chúng ta Thiên Hoằng đế quốc đã gặp nạn rồi, sẽ không đến tận bây giờ vẫn không có việc gì phát sinh."
Đại Tế Tự gật gật đầu biểu thị đồng ý: "Nếu như đối phương có thiên cơ pháp bảo giấu kín, có lẽ cũng có thể tránh thoát suy diễn của Tinh Vân chướng."
Nữ Đế thoáng trầm tư: "Hiện tại chỉ có thể yên lặng theo dõi kỳ biến, ta sẽ để cho Thiết Phù Đồ trông coi Vô Song thành."
...
Tiêu Trần dùng thân phận nữ nhi nhẹ nhàng tiến vào thành.
Nhìn xem trên đường người đến người đi, ồn ào náo động dị thường, tựa hồ không có gì dị thường.
Nhưng là Tiêu Trần biết rõ, đây chỉ là biểu tượng mà thôi, có người ẩnở chung quanh, những người này đang nhìn chăm chú lên hết thảy người khả nghi.
Tiêu Trần tùy tiện tìm một khách trạm, ở lại đó.
Hai ngày này thời tiết có chút không tốt, mùa đông Tuyết Nguyệt Đại Thế Giới tựa hồ sắp tới rồi.
Ngày đầu tiên buổi sáng, Tiêu Trần ở bên trong quán mì nhỏ bên cạnh khách trạm, ăn hết một chén mì chay.
Đúng vậy chính là mì chay, chính là loại mà chỉ cho một chút muối.
Tiêu Trần ăn xong mì, liền đi ra ngoài, thẳng đến tối mới trở về.
Ngày hôm nay, Vô Song thành phát sinh một chuyện lớn, mười ba vị thống lĩnh Thiết Phù Đồ, vô thanh vô tức bị người giết chết.
Đây là một chuyện rất nghiêm trọng, tù lúc Thiên Hoằng đế quốc thành lập đất nước đến nay, không có phát sinh qua chuyện không hợp thói thường như vậy.
Mười ba vị Yên Diệt chi cảnh, cứ như vậy bị người bẻ gãy cổ, thi thể như rác rưởi chồng chất cùng một chỗ.
Vô Song thành bắt đầu giới nghiêm toàn thành, không được ra vào, mười vạn Thiết Phù Đồ ở bên trong Vô Song thành, từng nhà điều tra, loại bỏ.
Nhưng bọn họ định sẵn không có được đáp án.
Bởi vì hung thủ sẽ ngụ ở phía dưới mí mắt các nàng, hơn nữa nàng còn không có chân nguyên, dù là ai đi chăng nữa, nàng cũng chỉ là người bình thường mà thôi.
Bình thường đến tất cả mọi người tình nguyện tin tưởng heo mẹ có thể lên cây, cũng không tin người này có thể giết mười ba vị thống lĩnh Thiết Phù Đồ.
Nữ Đế ngồi ở trên ghế rồng, ngón tay đẹp mắt nhẹ nhàng gõ lên thành ghế.
Nàng có chút phiền tâm, bởi vì cho tới bây giờ nàng còn không biết hung thủ là ai.
Người của Vạn Vĩnh Thương Hào sao?
Các nàng không có lý do, cũng không có thực lực giết chết Trần Cung.
Trần Cung đi tìm chính là tiểu gia hỏa kia sao?
Thế nhưng mà lão tổ Nhan gia nói hắn chính là người bình thường mà thôi.
Nữ Đế thật sự đang tìm không ra còn có ai, có lý do, đi giết Trần Cung.
Hiện tại, không riêng Trần Cung chết rồi, mười ba vị thống lĩnh của nàng chết rồi, hơn nữa lại cái chết rất thảm.
"Hung thủ tại sao không lộ diện?" Nữ Đế nhẹ nhàng mà hỏi.
Đại Tế Tự bên người suy nghĩ nhẹ nhàng lắc đầu: "Hai loại khả năng, thứ nhất thực lực không đủ, thứ hai hắn đang chơi trò mèo vờn chuột."
"Thực lực không đủ?" Nữ Đế cũng không cho rằng như vậy, người có thể giết chết Trần Cung, như thế nào sẽ thực lực không đủ đây?
Có lẽ đúng như theo như lời của Đại Tế Tự, thật sự là đang chơi mèo vờn chuột.
Mèo luôn ưa thích chơi con mồi của nó, đợi chơi chán rồi, các con mồi hỏng mất, nó mới có thể một ngụm ăn mất.
"Tình huống như vậy có lẽ còn có thể tiếp tục, nên bảo vệ tốt những người khác."
"Những người khác?"
"Ừm, những người quyền cao chức trọng của Thiên Hoằng đế quốc." Đại Tế Tự gật gật đầu.
Nữ Đế gật đầu, hiện tại chỉ có thể làm như vậy.
Sáng ngày thứ hai, Tiêu Trần lại ăn một chén mì chay, cũng là buổi tối mới trở về.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận