Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 997: Sinh tử xoay vần, hai cực điên đảo

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
"Nhân quả."
Mồ hôi lạnh đột nhiên ứa ra trên trán Dao Túc Thanh.
Dao Túc Thanh chợt nhớ đến cảnh tượng vừa rồi.
Trước đó, Tiêu Trần ma tính không né tránh công kích của năng lượng hủy diệt của bản thân, trường bào của hắn thậm chí còn bị xé rách.
Dao Túc Thanh bỗng nhiên bừng tỉnh đại ngộ, đây là nguyên nhân.
Hắn không đánh lại để gieo nhân, một đao không thể tránh né bây giờ là quả phải trả.
Nhân quả công kích, không cách nào tránh né, cũng không cách nào phòng ngự, bởi vì nó là một sự thật đã được thiết lập sẵn.
Nhưng thần sắc của Dao Túc Thanh đột nhiên trở nên ý vị thâm trường.
Đã vậy thì không cần phải trốn tránh.
"Ngài có biết lĩnh vực của tôi là gì không?" Dao Túc Thanh đột nhiên nở nụ cười, giống như một con cáo già.
Trong chớp mắt, hư không đột nhiên biến sắc.
Một cái chụp màu đỏ sậm khủng bố hạ xuống, một lĩnh vực khổng lồ bao phủ xuống, trải dài hàng vạn dặm.
Trong lĩnh vực, đó là một tiểu thế giới rất bình thường.
Có trời có đất, có hoa có cây, có biển có núi và muôn loài muông thú.
Mọi thứ trông thật hài hòa và ấm áp.
Ánh đao màu đen đó, lóe lên tia sáng yêu dị, rõ ràng bỏ qua chướng ngại vật lĩnh vực lập tức chém về phía đầu của Dao Túc Thanh.
Dao Túc Thanh nhìn lưỡi đao ánh sáng tượng trưng cho nhân quả, cười nhẹ.
Cậu ta mở rộng vòng tay, chủ động nghênh đón ánh đao màu đen.
Ánh đao xuyên qua đầu của cậu ta, sức mạnh khủng bố của nhân quả trực tiếp khiến cơ thể và đầu cậu ta nứt vỡ.
Nhưng Dao Túc Thanh lại nở nụ cười.
"Sinh tử xoay vần, hai cực điên đảo."
Kèm theo âm thanh của Dao Túc Thanh, thế giới bình thường này đã trải qua những biến hoá nghiêng trời lệch đất.
Mọi thứ bắt đầu đảo lộn.
Đại địa lật trên đầu, bầu trời rơi xuống dưới chân.
Con kiến trở nên to lớn như con voi, con voi lại trở nên nhỏ bé như con kiến.
Cỏ non điên cuồng nhô cao, trong nháy mắt đã mọc lên cao hơn mười thước, đại thụ lại kịch liệt co rút, trong chốc lát chỉ còn chưa đầy một thước.
Thế giới bị đảo lộn, mọi thứ kể cả những gì đã xảy ra.
Phần đầu bị nghiền nát của Dao Túc Thanh đã được chữa trị chỉ trong vài giây.
Cậu ta lặng lẽ đứng trong lĩnh vực, mỉm cười nhìn Tiêu Trần ma tính.
Trên khuôn mặt lạnh lùng của Tiêu Trần ma tính không biết khi nào lần lượt xuất hiện những vết nứt khủng bố.
Các cơ trên mặt hắn giống như đá bị phong hóa, một cơn gió thoảng qua bỗng hóa thành bột phắn.
Cũng giống như Dao Túc Thanh lúc nãy.
"Ngài thua rồi, không ai có thể đánh bại tôi trong lĩnh vực này, kể cả ngài."
Dao Túc Thanh cười vô cùng vui vẻ.
"Đây chính là đại đạo của ngài ấy ư, cũng được đấy."
Tiêu Trần ma tính gật đầu, lúc này nửa cái đầu của hắn đã hóa thành bột phấn, theo gió cuốn đi.
"Cậu không nên như thế này."
Dao Túc Thanh cười lắc đầu.
"Ồ?"
Tiêu Trần ma tính nhẹ nhàng vươn tay bắt lấy một chút bột phấn.
"Cậu không nên dùng nhân quả, công kích như vậy chắc chắn là giết tôi cũng giết cậu." Dao Túc Thanh tiếc nuối lắc đầu.
Nếu không phải Tiêu Trần ma tính dùng nhân quả, lĩnh vực hai cực đảo ngược này có lẽ đã không gây ra thương tổn chết người cho hắn.
"Haha, vậy cậu có biết lĩnh vực của tôi là gì không?"
Nhìn thấy bột phấn lấp lánh ánh sáng huỳnh quang, Tiêu Trần ma tính vậy mà lại cười khẽ.
Bên cạnh xa xôi Đại Bạo diễm.
Mọi người mặt không còn chút máu nhìn thân thể nghiền nát của Tiêu Trần ma tính, mọi chuyện dường như đã kết thúc.
"Thất bại à?"
"Đại Đế sao có thể bị đánh bại như vậy được?"
Mọi người mở to hai mắt nhìn, không thể tin vào những gì mình nhìn thấy.
"Lĩnh vực của tên này trâu vãi."
Tiêu Trần nhân tính nhìn Dao Túc Thanh trong thủy kính, nhe răng cười.
"Có thể đảo lộn mọi thứ à? Ai gặp phải thứ như vậy, chắc là chỉ có một chữ chết!"
Với kiến thức và tầm nhìn của Tiêu Trần nhân tính, cùng với trạng thái gần như nứt vỡ của Tiêu Trần ma tính.
Tiêu Trần nhân tính đương nhiên có thể đoán được lĩnh vực năng lực của Dao Túc Thanh kia.
Sinh tử xoay vần, hai cực điên đảo.
Loại năng lực này không liên quan gì đến hai chữ "mạnh mẽ" cả, bởi vì năng lực này đã đạt đến trình độ nghịch thiên.
Với năng lực này, Dao Túc Thanh ngay từ đầu đã ở thế bất khả chiến bại.
Nhưng Tiêu Trần nhân tính lại nở nụ cười, nhe răng, cười đến không tim không phổi.
"Tiểu công tử, vì sao cậu lại cười?"
Khuôn mặt xinh đẹp của Tử Thần đã giống như những người khác, đầy vẻ khó tin và tái nhợt.
"Cô đã thấy lĩnh vực còn sống chưa?"
Tiêu Trần nhân tính đột nhiên hỏi một câu không thể giải thích này.
Lĩnh vực là một loại thần thông, chỉ sau khi nhập Thần Vô Cảnh mới có thể lĩnh ngộ được.
Đây là Đại Đạo thuộc về chính tu sĩ, nhưng lĩnh vực mà hầu như tất cả tu sĩ tu thành đều không thể thoát khỏi ba ngàn đại đạo.
Nhưng cũng sẽ có một số rất nhỏ sinh linh dưới cơ duyên xảo hợp lĩnh ngộ được đạo thuộc về mình.

Bình Luận

0 Thảo luận