Cơ thể lớn như vậy, đoán chừng không chống nổi hai hiệp.
Mà vật như vậy, trên người Lưu Tô Minh Nguyệt quá nhiều.
Coi như cả đời Lưu Tô Minh Nguyệt đều là dáng vẻ mơ mơ màng màng như thế này, Tiêu Trần cũng sẽ nuôi cô trắng trẻo xinh đẹp.
Tiêu Trần thương lượng với Võ Vô Địch một chút, quyết định bước vào đệ nhị biến của Huyền Thiên Cửu Biến, Kim Cương Biến.
Cảnh giới này chủ yếu là rèn luyện thân thể, làm cho toàn bộ thân thể biến thành kim cương.
Bền lòng vững dạ, gió thổi không tan, cứng như kim thạch.
Cái này trừ ngưng tụ can đảm võ học ra, là một cảnh giới quan trọng nhất, cũng là căn bản dựng thân của võ phu.
Vì sao võ phu vốn tự nhiên có ưu thế, chỉ có hai chữ.
"Kháng đánh."
Võ Vô Địch đại tông sư võ đạo như vậy, ngay cả đứng bất động, coi như tu sĩ cùng cảnh giới đánh đến mệt chết, cũng không phá nổi một miếng da của Võ Vô Địch.
Nhưng cảnh giới này cũng là một cảnh giới nguy hiểm nhất.
Sơ sót một cái, chính là kết cục người hủy tâm điên.
Hai người Tiêu Trần với Võ Vô Địch nói chuyện thật lâu, hy vọng có thể tìm được phương pháp rèn luyện thân thể thích hợp nhất cho Tiêu Trần.
Tình huống của Tiêu Trần quá đặc thù, bởi vì truyền thừa Tiên Huyết mà nhận được sức mạnh cương thi.
Hiện tại mà nói thân thể Tiêu Trần, vẫn rất cứng rắn.
Bởi như vậy, Tiêu Trần vô cùng cao.
Cao tất nhiên không thể dùng phương thức rèn luyện khí lực như vậy.
Hơn nữa mấu chốt là, bên người Tiêu Trần còn có một túi máu di động, đó chính là Sơn Thần Ngọc trong tay nha đầu Lưu Tô Minh Nguyệt kia.
Cứ như vậy, Tiêu Trần cũng không cần e ngại trong quá trình rèn luyện thân thể vì cách thức vô cùng kịch liệt, mà tạo thành hệ quả thân thể tan vỡ.
Hơn nữa cũng không cần giống như võ phu phổ thông, cần thời gian dài để khôi phục thân thể.
Thời gian Tiêu Trần rèn luyện thể phách sẽ được rút ngắn rất nhiều, đây là một ưu thế cực lớn.
Còn như năng lực chịu đựng trong lòng, vậy càng không cần lo lắng.
Con đường Tiêu Trần từng đi tới nay, thứ ăn nhiều nhất chính là khổ, một trái tim đã sớm cường đại cực kỳ, chuyện gì cũng không thể làm cho Tiêu Trần tan vỡ.
Tình huống hiện tại của Tiêu Trần nói chung chính là vạn sự sẵn sàng rồi.
Còn thiếu một ngọn gió đông nữa chính là phương pháp thích hợp để rèn luyện thân thể nữa mà thôi.
Hai người thảo luận đến nửa đêm cũng không tìm được một phương pháp thích hợp nào.
Phương pháp luyện thể trong Huyền Thiên Cửu Biến, đối với Tiêu Trần thật sự mà nói có chút ôn hòa.
Võ Vô Địch có chút bất đắc dĩ, người khác đều ngại võ phu rèn thể quá mức hung tàn, đến Tiêu Trần ngược lại lại ghét bỏ quá ôn hòa.
Lúc này, Tử Thần lại đi tới bên cạnh hai người.
Nhìn vào hai tiểu tử đang sầu khổ kia, Tử Thần ôn nhu cười cười nói: "Tôi biết một phương pháp rèn luyện gân cốt, sẽ thích hợp với cậu."
Tiêu Trần hứng thú, nơi Tử Thần sống vào thời Hoang Cổ đã bị võ phu trực tiếp đập nát.
Có thể võ phu thời đại kia cường đại không tưởng tượng nổi.
Tử Thần suy nghĩ, có chút lo lắng.
Tiêu Trần hơi nghi ngờ một chút: "Có vấn đề gì không?"
Tử Thần gật đầu: "Bộ phương pháp rèn luyện thể phách này là đập vỡ thân thể."
"Cần đánh nát mỗi một khớp xương trong thân thể, cắt nát mỗi một tấc da, kéo đứt mỗi một cọng lông tóc, lại dùng thiên tài địa bảo khôi phục thân thể."
"Cứ như vậy, thân thể tan vỡ, có thể hấp thu năng lượng thiên tài địa bảo lớn nhất."
"Tuần hoàn lặp đi lặp lại như vậy, cho đến khi thân thể và nội tạng, thậm chí mỗi một cọng lông tóc được luyện đến một trình độ bền bỉ không cách nào tưởng tượng."
Võ Vô Địch nghe được mà tê cả da đầu, phương pháp rèn thể này thật sự có người có thể thừa nhận được sao?
Chắc chỉ là đau thôi đã có thể đau chết người.
Tiêu Trần lại thoả mãn gật đầu, loại phương pháp này nghe có vẻ đáng tin cậy.
Nhưng mặt Tử Thần lại đầy khó xử.
"Có vấn đề gì không?" Tiêu Trần có chút nghi ngờ hỏi.
Tử Thần gật đầu: "Đập nát thân thể, phương pháp rèn thể này cần rất nhiều thiên tài địa bảo chống đỡ, dùng để khôi phục thân thể cùng với cường kiện thể phách."
"Thế giới này gần như ở trạng thái vỡ nát, không có khả năng tìm được nhiều thiên tài địa bảo như vậy."
"Mà hai loại tài liệu cực kỳ quan trọng trong đó, Thương Lam Tâm còn có Vạn Cổ Mộc, chắc là đã tuyệt diệt ở thời đại Hoang cổ."
"Ờm" Tiêu Trần đầy đầu quạ đen bay qua.
Cái này nói cũng giống như chưa nói.
Tiêu Trần suy nghĩ một chút nói: "Mấy thứ này chắc là có thể thay thế được."
Hàng Tiêu Trần ma tính có sở thích thu thập, trong tiểu cầu phong ấn thì cái đồ chơi gì cũng đều có.
Đám Chó săn kia của Tiêu Trần thần tính cũng giúp chủ tử của bọn hắn góp nhặt rất nhiều chí bảo.
Tiêu Trần nghĩ, ở chỗ hai người bọn họ, chắc là có thể tìm tới thứ có thể thay thế.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận