Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1896: Thí nghiệm tu hành dị vực

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:08
Khi cởi ra huyệt đạo đầu tiên, sức mạnh Đại Đế trong kinh mạch trong cơ thể bắt đầu gầm hét lên, lao thẳng tới huyệt đạo được mở ra kia.
Tiêu Trần nháy mắt há hốc mồm, sức mạnh của Đại Đế khủng bố biết bao, trong nháy mắt dập tắt một chút lực Thiên Oán.
Huyệt đạo được mở ra trong nháy mắt khôi phục nguyên dạng.
"Ông đây tìm bạn tình cho mi, mi con mẹ nó còn không vui." Tiêu Trần không nhịn được nhổ nước bọt.
Tiêu Trần suy nghĩ, "Nếu như trực tiếp đóng kinh mạch niêm phong, trước hết để cho lực Thiên Oán từ từ cường đại lên."
Thế nhưng kiểu ấy sẽ phải đối mặt với một hậu quả kinh khủng, trước khi lực Thiên Oán có thể đối kháng với lực Đại Đế, Tiêu Trần không thể sử dụng sức mạnh của Đại Đế.
Nếu như sử dụng, sức mạnh Đại Đế trong kinh mạch sẽ trực tiếp đánh tan lực Thiên Oán trong huyệt đạo.
Kết quả chính là kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Chỉ có tu hành lực Thiên Oán đến tình cảnh có thể chống lại sức mạnh Đại Đế, thì mới có thể phóng ra hai loại sức mạnh, để cho chúng đối đầu.
Thời điểm chúng đối đầu, rồi lại đi tìm cân bằng giữa hai loại sức mạnh.
Tiêu Trần suy tư một lúc lâu, súc mạnh Đại Đế quá mức cường đại, dường như chỉ có một biện pháp này khả thi.
Với lại quan trọng nhất là, nếu như về sau hai loại sức mạnh đối đầu, một khi không chú ý, hậu quả do chúng tạo thành chỉ sợ sẽ là vạn kiếp bất phục.
"Bốp bốp."
Hơn nửa đêm, Tiêu Trần trực tiếp cho tát bản thân hai cái, suy nghĩ nhiều như vậy làm gì, có điều kiện liền lên, không có điều kiện thì sáng tạo điều kiện cũng phải trên.
Hơn nữa bây giờ còn có thân thể Võ Thần làm lá bài tẩy, sợ cái chim á.
Tiêu Trần vui vẻ che má, đột nhiên nói, "Mẹ nó kẻ nào đánh mình?"
"Thần kinh, không phải là tự mình đánh sao?" Cửu Vĩ Hồ nằm bên cạnh đều nhìn trong mắt, ngẩn người, trong lòng lặng lẽ mắng một câu.
Tiêu Trần nói làm liền làm, trực tiếp niêm phong toàn bộ kinh mạch trong thân thể, bắt đầu đánh vào huyệt đạo toàn thân.
"Một cái, hai cái, ba cái."
Tiêu Trần đột nhiên trợn tròn mắt, bởi vì thời điểm mới vừa cởi ra huyệt đạo thứ bảy, đá Thiên Oán thế mà lại dùng hết rồi.
Không phải Dịch Minh đã nói, những đá Thiên Oán này đủ đột phá cảnh giới thứ nhất sao.
"Mẹ nó." Tiêu Trần mắng một câu, huyệt vị toàn thân không chỉ bừa bộn, đại huyệt thì có một trăm lẻ tám cái.
Lúc này mới vọt tới cái thứ bảy, đá Thiên Oán đã dùng hết, vậy còn làm ăn gì nữa!
Mấu chốt là bảy huyệt đạo này, cũng không phải là đại huyệt rất trọng yếu.
Nếu muốn cởi bỏ huyệt vị toàn thân, không biết phải tiêu hao bao nhiêu đá Thiên Oán.
"Ăn cướp." Hơn nửa đêm, Tiêu Trần mở đèn, rất tức tối rống lên.
Vài người bạn cùng phòng còn đang làm mộng đẹp, vẻ mặt ngỡ ngàng bò dậy.
Kết quả là thấy Tiêu Trần cầm cây côn sắt, vẻ mặt không tốt nhìn mình.
"Các vị, tiền tài là vật ngoài thân, hao tài tiêu tai mới là chính sự." Tiêu Trần nói rồi đi về hướng bạn cùng phòng gần nhất.
"Ngài nói đúng không?" Tiêu Trần nhìn vẻ mặt ngỡ ngàng của bạn cùng phòng, vui tươi hớn hở hỏi.
"Cậu, cậu, cậu muốn làm gì, tôi cũng không chọc giận cậu mà!" Bạn cùng phòng sợ đến run lẩy bẩy, thủ đoạn của con hàng này, ban ngày đã kiến thức rồi, đó là tương đối tàn nhẫn.
"Không có việc gì, giao đá Thiên Oán ra đây, đảm bảo các người bình an vô sự." Tiêu Trần vung gậy sắt trong tay, vui vẻ nói.
"Đừng hòng." Bạn cùng phòng lập tức cự tuyệt, đây chính là căn bản của tu hành, nếu như cho hắn thì mình làm thế nào.
Đến lúc đó chỉ sợ cũng không thể nào ăn nói với huấn luyện viên, ngay cả đồ của mình cũng không giữ được, vậy làm binh cái gì nữa!
Vẻ mặt Tiêu Trần kính nể, ngữ khí tôn trọng nói: "Tôi, Tiêu Đại Đầu, cả đời kính nể nhất con người rắn rỏi, nếu như khớp xương của cậu còn cứng hơn cả thứ này, tôi đây càng thêm bội phục."
Tiêu Trần suy nghĩ nhìn thiết côn to bằng cánh tay trong tay, nháy mắt ra hiệu với bạn cùng phòng đang run lẩy bẩy.
"Cậu cậu cậu như thế chính là cướp đoạt, tôi muốn báo cáo với giáo quan." Bạn cùng phòng nhìn thấy thiết côn còn to hơn cánh tay mình, sợ đến suýt nữa khóc lên.
"Đúng là ăn cướp!" Vẻ mặt Tiêu Trần nhìn bạn cùng phòng như nhìn thằng ngu, "Không phải ngay từ đầu tôi đã nói cướp đoạt rồi hay sao?"
"Cậu khinh thường quân pháp quân quy, cậu không nên xằng bậy, sẽ bị đưa ra tòa án quân sự." Mấy người bạn cùng phòng khác cũng run lẩy bẩy đe dọa theo.
"Ít nói nhảm, giao đá Thiên Oán ra đây, nếu không tôi cũng không khách khí." Tiêu Trần vui tươi hớn hở chỉ đầu mình, "Đầu óc tôi từng bị cẩu gặm, tôi chính là bệnh nhân á, có giết người cũng không phạm pháp, tôi có chị bác sĩ làm chứng nhận cho!"
Các bạn cùng phòng tuyệt vọng nhìn nhau, làm sao lại được phân một tên bạn cùng phòng đại ma vương như thế.

Bình Luận

0 Thảo luận