Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1360: Gặp phải người quen

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
Thiên Lâu Thạch màu vàng tuyệt phẩm được tạc thành loài hoa không biết tên, nở rộ đẹp đẽ trong thạch trắng, rèm Vạn La treo trước gió.
Mỗi một vật ở nơi này đều đang sáng lấp lánh, chúng nó đều đang nói với mọi người hai chữ: Xa hoa.
"Họ tên?" Một cô gái xinh đẹp như hoa đang dùng ngọc giản đăng ký tin tức của người lên thuyền.
"Trương Đại Pháo." Một đại hán có hơi xấu hổ sờ sau ót.
"Quê quán?" Nhân viên tiếp tân đánh dấu hai cái trong ngọc giản về tên của Trương Đại Pháo trước mặt.
Cái ngọc giản này là giấy thông hành rất quan trọng để lên thuyền, người cầm một mảnh ngọc giản đã trải qua xác nhận của hiệu buôn Vạn Vĩnh mới có tư cách lên thuyền.
Bởi vì chất liệu của ngọc giản cực kỳ đặc thù, hầu như không có cách nào làm giả.
Hơn nữa ngọc giản còn có thể ghi lại khí cơ của người cầm, cho nên dù có bị người khác đoạt đi, thì lúc lên thuyền cũng không có khả năng lừa dối qua cửa.
"Hạo Nhiên đại thế giới." Trương Đại Pháo có chút ngượng ngùng gãi đầu.
Mấy chữ này vừa ra, mọi người trong đại sảnh đều nhìn về Trương Đại Pháo.
Dù sao thì danh tiếng và khí thế của Hạo Nhiên đại thế giới thực sự quá lớn.
Không chỉ vì Hạo Nhiên đại thế giới có thực lực xếp thứ nhất trên các đại thế giới đã được biết đến.
Quan trọng hơn là Hạo Nhiên đại thế giới sinh ra một vị Đại Đế duy nhất.
Điều duy nhất này mới làm cho mọi người phản ứng như vậy.
Hoàn toàn chính xác, mọi người cũng chưa từng nghe nói ngoại trừ Thôn Thiên Đại Đế lại còn có Đại Đế khác.
"Vậy ngài cũng đi xa quá nhỉ?" Chị gái tiếp tân xinh đẹp nhịn không được mà nhạo báng.
"Cũng bình thường, chủ yếu là do chúng tôi không có đường hàng không đi Phù Quang đại thế giới." Trương Đại Pháo giải thích.
"Ừ, đúng thế, đường hàng không được hiệu buôn Vạn Vĩnh của chúng ta độc hữu." Chị gái tiếp tân xinh đẹp kiêu ngạo hếch cằm.
"Vậy mục đích ngài đi Phù Quang đại thế giới là làm cái gì?"
"Tìm kiếm tài liệu luyện khí."
"Ui trời, lại còn là luyện khí sư nhỉ?" Chị xinh đẹp có chút bất ngờ nhìn Trương Đại Pháo.
"Kiếm miếng cơm ăn, kiếm miếng cơm ăn." Trương Đại Pháo càng thành thật xin lỗi.
Luyện khí sư rất là rất thưa thớt trong giới tu hành, có cái gọi là vật lấy hiếm làm quý, tất nhiên địa vị và đãi ngộ của luyện khí sư còn tốt hơn người tu hành bình thường không ít.
Chỉ là luyện khí sư trong hư không đều thích chờ đợi ở đại bạo diễm, rất ít khi có thể gặp được ở nơi khác.
"Vậy sau này tiểu muội có chuyện gì cần luyện khí, Trương đại ca không thể từ chối đâu nha!" Tiểu tỷ tỷ bắt đầu làm nũng, làm cho Trương Đại Pháo đỏ bừng cả mặt.
"Không không thành vấn đề." Trương Đại Pháo hơi nói lắp, xem ra đầu óc hàng này luyện khí đến có hơi hồ đồ.
Tiếp đó Trương Đại Pháo đánh hai tia khí cơ vào ngọc giản.
Thần kỳ là thẻ ngọc màu xanh lục lại biến thành màu xanh lam.
Đây chính là chỗ thần kỳ của ngọc giản, có thể đo lường thực lực của người nắm giữ.
Y theo màu sắc khác nhau để phân chia thực lực người tu hành.
Màu sắc ban đầu của ngọc giản là màu xanh lục, nếu như thực lực người cầm là cảnh giới Yên Diệt, ngọc giản sẽ biến thành màu vàng.
Nếu như thực lực người cầm là nửa bước Vô Chỉ Cảnh thì là màu lam.
Vô Chỉ Cảnh sẽ là màu tím, mà ngụy Đế chính là màu đỏ.
Còn như Đại Đế là màu gì thì không có ai biết được, dù sao cũng chưa từng có Đại Đế tới đi thuyền.
Xem ra thực lực Trương Đại Pháo ở nửa bước Vô Chỉ Cảnh, ánh sáng của ngọc giản cũng không tính là quá sáng, dù sao phải nói thì là bình thường.
Điểm sáng duy nhất chính là thân phận luyện khí sư của hắn ta.
"Xét thấy thân phận tôn quý luyện khí sư của ngài, lúc ngài lên thuyền có thể lấy được một gian phòng chữ Địa." Chị gái vẻ mặt tươi cười đưa ngọc giản tới.
Người chung quanh vừa nghe được đều hâm mộ nhìn Trương Đại Pháo.
Trương Đại Pháo cầm ngọc giản cười ngây ngô, phòng chữ Địa là tượng trưng của thân phận, cũng không phải là muốn ở là có thể ở.
Lúc này một luồng gió nhẹ xuất hiện, hai bóng người đột nhiên xuất hiện ở trước mặt chị gái tiếp tân.
Một lão bà hạc phát đồng nhan, một thiếu niên cà lơ phất phơ, cực kỳ thiếu đòn, chính là Tiêu Trần và lão thái bà nhà họ Nhan.
Một thân khí tức mạnh mẽ của lão thái bà tỏa ra bên ngoài, chấn đến người chung quanh liên tiếp lui về phía sau.
Chung quy Vô Chỉ Cảnh vẫn là là tồn tại rất ít, phần lớn người ở đây đều là nửa bước Vô Chỉ Cảnh, thậm chí còn có vài kẻ cảnh giới Yên Diệt không sợ chết.
Tất nhiên bọn họ sinh ra sợ hãi không gì sánh được đối với đại năng Vô Chỉ Cảnh như vậy.
Dù sao câu nói dưới Vô Chỉ Cảnh đều là con kiến hôi cũng không phải là đùa.
"Tinh Tinh, Phượng Hà đại nhân có ở đây không?" Lão thái bà nhìn cô gái kia, hiền hòa hỏi.
Xem ra lão thái bà nhà họ Nhan này vẫn tương đối quen thuộc với hiệu buôn Vạn Vĩnh.

Bình Luận

0 Thảo luận