Đó là mùi vị kỳ lạ mà Tiêu Trần quen thuộc, tràn đầy tà khí.
"Tà khí nồng như vậy không có ảnh hưởng gì đến tâm tình sao?" Tiêu Trần tò mò hỏi.
"Đương nhiên là có!" Cửu Vĩ Hồ trừng Tiêu Trần một cái, "Nếu không kìm được, cuối cùng sẽ rơi vào kết cục tẩu hỏa nhập ma."
"Thật thú vị." Tiêu Trần vui vẻ gật đầu.
Cửu Vĩ Hồ nói tiếp: "Nguồn gốc của Thiên Oán chính là oán khí của những linh hồn đã chết ở vùng đất vô tận. Có thể coi đây là một loại linh khí khác, như vậy có thể hiểu rồi chứ!"
Tiêu Trần gật đầu, "Tôi không phải kẻ ngốc."
"Xét về cảnh giới, tổng cộng có mười lăm cảnh giới, có lẽ không khác mấy so với các anh ở bên đó. Đứng đầu là Tôn giả, ồ có lẽ các anh ở bên đó gọi là Đại Đế." Cửu Vĩ Hồ vươn tay điểm trên không trung.
Những dòng chữ chậm rãi hiện ra, đó là quy tắc chung phương pháp tu hành của dị tộc.
"Cô cũng là Tôn Giả?" Tiêu Trần vừa xem vừa hỏi.
"Không sai, tôi là cảnh giới thứ mười bốn, Đại Hắc Ám Thiên Thiên." Cửu Vĩ Hồ lắc đầu.
"Con mẹ nó." Tiêu Trần nhịn không được mắng một câu.
Cảnh giới Ngụy Đế ở bên này, có sức chiến đấu bằng Đại Đế của tinh không bên kia của mình, quả thực là đậu xanh rau má quá tàn nhẫ.
"Hơn nữa trên lục địa vô tận, có tổng cộng bốn Tôn Giả, trấn thủ bốn phương, có quá nhiều Đại Hắc Ám Thiên giống như tôi. Chỉ riêng ở thành Thiên Độ cũng có hai Đại Hắc Ám Thiên." Cửu Vĩ Hồ tàn nhẫn đánh vào sự tự tin của Tiêu Trần.
"Lợi hai." Tiêu Trần có thể nói gì, hắn cũng chỉ có thể phun ra một cái chua xót, sức chiến đấu ở đây hoàn toàn nghiền nát tinh không của chính mình như chơi một con gà.
"Thực ra cũng không nhiều lắm!" Cửu Vĩ Hồ cười lắc cánh tay Tiêu Trần, an ủi.
"Dùng Thiên Oán để tiến hành tu luyện, càng đi về phía sau, vấn đề tâm ma càng nghiêm trọng, có rất ít người có thể đạt tới Đại Hắc Ám Thiên, kể từ lần trước xâm lược bên người, không có một vị Tôn Giả nào lại sinh ra." "
Tiêu Trần thở phào nhẹ nhõm, chuyện này cũng không tệ lắm, nếu cảnh giới Đại Hắc Ám Thiên chạy khắp mặt đất, vậy thì còn đánh cái gì nữa, trực tiếp đầu hàng đi cho rồi?
Tiêu Trần ghi nhớ tất cả những lời đó trong đầu, liền hỏi: "Nếu như tu hành, xem ra Thiên Duyệt Thành sẽ không xong rồi, đúng không?"
"Ừ." Cửu Vĩ Hồ gật đầu: "Giống như linh khí của cậu vậy, nơi nào linh khí đồi dào, chính là nơi thiếu linh khí, Thiên Duyệt Thành là nơi thiếu Thiên Oán, không thể tu hành, nếu muốn tu hành chri có thể đi dần Thiên Độ Thành. "
Cửu Vĩ Hồ đột nhiên lộ ra vẻ cảnh giác, "Anh sẽ không thật sự muốn tu hành, đúng không?"
"Được hay không được là do tôi định đoạt." Tiêu Trần vui vẻ nói, dù sao thì phương pháp tu hành này cũng đã có được rồi.
Cửu Vĩ Hồ tức giận nhảy dựng lên, rất muốn khóa chặt thứ này lại để không cho hắn làm xằng làm bậy.
Nhưng Cửu Vĩ Hồ cũng biết mình không làm được nên chỉ có thể bất lực nói: "Chờ ngày mai, tôi cùng anh đi Thiên Độ Thành."
"Như vậy mới đúng chứ!" Tiêu Trần vui vẻ vươn tay,
Một cái vỗ mông của Cửu Vĩ Hồ.
"Bốp."
m thanh giòn giã rất chói tai vang lên trong sân nhỏ.
"A, đồ lưu manh." Cửu Vĩ Hồ cảm thấy mông đau rát, đuôi cáo lông tơ vừa thẹn thùng lộ ra ngoài.
"Ngủ đi." Tiêu Trần nằm trên ghế xoa xoa tay, cảm giác vừa rồi có thể co dãn.
Cửu Vĩ Hồ thực sự muốn lên bóp cổ tên này, trêu chọc xong rồi bỏ mặc sao?
...
Ngày hôm sau, Thiên Độ Thành.
Thoạt nhìn, đó là một tòa nhà cao tầng không góc cạnh, còn xa hoa trụy lạc.
"Cái đậu xanh rau má này là nơi tu hành á?" Tiêu Trần nhìn nhà cao tầng vô biên, mí mắt nhảy lên.
Đừng nói về thành phố này rộng lớn như thế nào. Dù gì thì Tiêu Trần cũng đã hơi tê liệt với từ lớn rồi.
Nhưng còn thành phố đầy ắp công nghệ của tương lai này thì sao? Cho rằng đây là nền văn minh của khoa học và công nghệ, Tiêu Trần có lẽ sẽ tin nhiều hơn.
Hơn nữa, trước đây cũng là một thành lớn cổ xưa như Thiên Duyệt Thành, nhưng khi hắn đột nhiên đến một thành phố tràn ngập cảm giác công nghệ cao của tương lai như Thiên Độ Thành, Tiêu Trần thực sự cảm thấy như mình đã cách một thế hệ.
"Đồ nhà quê!" Cửu Vĩ Hồ trắng nhìn Tiêu Trần rồi dẫn Tiêu Trần đi vào trong thành.
Khi đi qua vòng kiểm tra an ninh, vẻ đẹp của Cửu Vĩ Hồ thực sự khiến những người xung quanh choáng váng.
Cửu Vĩ Hồ lấy ra một tấm thẻ đen, các nhân viên kiểm tra an ninh có hình dáng kỳ lạ cử hai người vào thành rất kính cẩn.
"Hì hì." Cửu Vĩ Hồ giơ thẻ đen trong tay lên, vẻ mặt mập mở tiến đến chỗ Tiêu Trần: "Đây là chứng minh tu hành ở Thiên Độ Thành, có rất nhiều đặc quyền ở Thiên Độ Thành, còn có thể giảm giá khi đi đến loại địa điểm đó. Anh có muốn có một cái không? "
"Ở đâu?" Tiêu Trần vẻ mặt chính khí hỏi.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận