Kim quang tách ra khỏi làn sương đen, bao phủ lấy thiếu nữ.
Thiếu nữ lập tức bị đóng băng, dao găm trong tay cũng rơi xuống đất.
Ngay khi thiếu nữ sắp bó tay chịu trói, một trận đồ Thái Cực khổng lồ bỗng xuất hiện trên mặt đất.
Chỉ trong nháy mắt, thí tức ôn hòa đã làm tan chảy lớp băng bao quanh thiếu nữ.
"Cả đống người mà lại đi bắt nạt một cô gái nhỏ, chẳng hay ho gì đâu." giọng nói già nua nhưng có phần tinh nghịch vang lên.
Một lão đạo sĩ xuất hiện ở giữa trận đồ Thái Cực, cười ha hả nhìn đám hắc y nhân.
"Nhóc con, cô không sao chứ?" Một tiểu đạo sĩ nhảy ra, đỡ lấy cô gái đang lung lay sắp đổ, ân cần hỏi han.
"Trương chân nhân." Hắc y nhân cúi đầu cung kính trước ông lão.
"Ồ, ngươi biết lỗ mũi trâu này của ta à?" lão đạo sĩ cười ha hả hỏi.
Hắc y nhân gật đầu: "Đại danh của Trương chân nhân như sét đánh bên tai, thế nhân ai cũng biết."
Hắc y nhân ôm quyền nói tiếp: "Trương chân nhân là người hiểu lý lẽ, đương nhiên biết rõ cô gái này có ý nghĩa gì. Tôi nghĩ Trương chân nhân sẽ không ngăn cản chúng tôi, phải không?"
Lão đạo sĩ vuốt vuốt chòm râu, cười to: "Lão già tôi đây tât nhiên là người hiểu lý lẽ. Một đám đàn ông to cao lực lưỡng lại đi bắt nạt một cô gái, nói thì dễ mà nghe thì khó nhỉ."
Sau khi nghe lão đạo sĩ nói, hắc y nhân cầm đầu biết chuyện hôm nay sẽ không suôn sẻ nên cũng không dài dòng nữa.
Hắn ta vung tay lên, đám hắc y nhân xung quanh nhanh chóng hành động.
Vô số ảo ảnh xẹt qua xung quanh, thân pháp biến hoá kỳ lạ khiến người ta không thể nhìn thấu hay đoán trước được.
Hư không nhanh chóng tràn đầy khí tức lạnh lẽo âm u, khiến người ta không rét mà run.
Lông mày lão đạo sĩ hơi nhăn lại.
Không biết đám hắc y nhân này từ đâu chui ra, nhưng khoảng thời gian gần đây thì rất hay xuất hiện.
Thực lực của những người này có vẻ không mạnh lắm, nhưng khi tập hợp với nhau thì lại đem đến cho người ta cảm giác vô cùng quái dị.
Không khí xung quanh nổi lên những gợn sóng dao động rất kỳ lại, tạo thành một cỗ năng lượng khủng bố, trực tiếp khoá chặt mảnh không gian này lại.
Lão đạo sĩ có chút kinh ngạc, những người này thế mà lại có thể ảnh hưởng đến linh khí thiên địa.
Đối điện với tốc độ cực nhanh của đám hắc y nhân, lão đạo sĩ phất tay, trận đồ Thái Cực thu nhỏ lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay ông.
Sóng xung kích khủng bố mà đám hắc y nhân giống như cá trạch, xoẹt qua cơ thể lão đạo sĩ.
Tốc độ ra tay của bọn chúng càng lúc càng nhanh, càng ngày càng dồn dập hơn.
Thế nhưng lão đạo sĩ vẫn phong khinh vân đạm, không chút hoang mang mà bảo vệ thiếu nữ cũng tiểu đạo sĩ ở bên cạnh.
Cơ thể ông không ngừng tuôn ra những trận đồ bát quái, dẫn dắt công kích của đám hắc y nhân lệch hướng khiến cả đám người mệt đến mức thở hồng hộc như trâu.
Cuối cùng thì mớ đòn công kích nhìn có vẻ rất chi là mãnh liệt kia hình như còn chẳng chạm được vào vạt áo của lão đạo sĩ.
Thậm chí, một số công kích bị dẫn lệch hướng còn suýt chút nữa đánh trúng cả người nhà.
"Bốp bốp bốp..." Hắc y nhân cầm đầu vẫn không nhúc nhích, vỗ tay.
"Võ Đang Thái Cực, quả nhiên danh bất hư truyền."
Nói xong hắn ta vung tay, ném ra một con con dấu nhỏ đen sì.
Một cái lồng hình vuông, đen nhánh lập tức bao phủ phạm vi mười dặm xung quanh.
Tất cả mọi thứ trong lồng như không khí, linh khí đều nhanh chóng bị hút hết ra ngoài. Vạn vật đều bị nó ngăn cách, kể cả pháp tắc thiên địa.
Sắc mặt của lão đạo sĩ thay đổi.
Đám người này thật sự rất cổ quái, hình như bọn họ luôn có thể dễ dàng ảnh hưởng đến linh khí và pháp tắc thiên địa.
Chẳng qua, tuy mọi thứ đã bị ngăn cách nhưng lão đạo sĩ vẫn rất bình tĩnh như trước.
Trọng tâm cơ thể của ông dồn sang chân phải, thân thể cũng dần dần nghiêng sang phải còn ngón chân trái tạo thành cái móc, bày ra thủ thế y như hình Thái Cực.
Hắc y nhân cầm đầu xiết chặt nắm đấm, một thanh trường đao lập tức xuất hiện trong tay.
"Giết."
Hắn ta quát khẽ, dùng tốc đột cực hạn lao về phía lão đạo sĩ, đám hắc y nhân xung quanh cũng nhanh chóng phối hợp, đồng loạt lao về phía lão giả.
Nhất thời trong lồng vuông xuất hiện rất nhiều bóng người vô cùng quỷ quyệt.
Lão đạo sĩ mỉm cười, cánh tay bắt đầu chuyển động, di chuyển theo đường tròn.
Động tác của lão đạo sĩ nhìn có vẻ chậm chạp, nhưng luôn có thể hóa giải những điểm mấu chốt nhất trong công kích của đám hắc y nhân.
Đợt tấn công như vũ bão kéo dài hơn mười phút.
Đám hắc y nhân mệt đến mức gần như ngã quỵ, nhưng ngay cả góc áo của lão đạo sĩ cũng không chạm vào được.
Hắc y nhân cầm đầu phất tay, dừng cuộc công kích này lại, lạnh lùng nhìn lão đạo sĩ.
Có ông già này ở đây, chỉ sợ là hôm nay bọn họ sẽ phải tay trắng trở về rồi.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận