Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 2049: Kỵ binh hạng nặng

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:09
Lúc cần thiết, lũ côn trùng này còn là những kẻ tiên phong liều mình, chúng có thể phá hư đại trận, cực kỳ hữu dụng.
Bách Lý Huyền muốn xác định xem có đại quân nào đang ẩn náu ở đây hay không.
Chẳng bao lâu, binh lính Hắc Phong đã truyền lại tin tức, hư không xung quanh hoàn toàn chẳng có vật gì, ngoại trừ một số đại trận vẫn chưa hoàn thành, không có một đại quân và trận pháp nào ẩn nấp.
Bách Lý Huyền mỉm cười, từ xa chắp tay cúi đầu với Tiêu Trần ma tính: "Các hạ thật khí phách."
Tiêu Trần ma tính không để ý tới tên này, mà nhìn về phía phía xa xa, chỗ đám nhóc con đang đối mặt trực diện với những kỵ binh hạng nặng này, trong lòng tràn đầy lo lắng.
Thành thật mà nói, Tiêu Trần ma tính hoàn toàn không có lòng tin đám tiểu tử kia có thể ngăn cản sự công kích của những kỵ binh hạng nặng này.
Nhìn thấy Tiêu Trần ma tính phớt lờ mình, Bách Lý Huyền cũng không tức giận, nếu đã không còn lo lắng gì, Bách Lý Huyền không còn do dự nữa, hung hăng vung tay.
Tiếng trống và tiếng kèn xung trận vang lên, vào lúc này, tất cả những kỵ binh hạng nặng mặc áo giáp đen đều đồng loạt giơ trường thương lên.
Tinh thần chiến đấu điên cuồng ngưng tụ, gần như cùng lúc đó, hàng trăm chiens hồn to lớn như những ngôi sao ngưng tụ ra.
Rõ ràng, những kỵ binh hạng nặng này đã dựng lên cùng một loại chiến trận.
Ưu điểm lớn nhất của việc này là nếu bất kỳ chiến hồn nào bị tiêu diệt, quân dự bị có thể lập tức bổ sung để duy trì sự ổn định của chiến hồn.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao Tiêu Trần nhân tính cố chấp để phần lớn đại quân tinh không chiến trận tu hành Phù Phong tộc cho hắn.
Bàn tay của Tiêu Trần ma tính đặt nhẹ thanh đao gỗ lên đùi mình.
Tiêu Trần ma tính cảm thấy có chút hối hận, phải để đám nhóc con kia cùng chết với mình rồi.
...
"Yahhh..."
Khoảnh khắc Tiêu Trần ma tính vừa chuẩn bị ra tay, một tiếng thét to vừa cáu kỉnh vừa đáng yêu vang lên trong hư không.
Chữ nhỏ - đại diện cho tử vong, lão đại cạnh tranh mạnh mẽ nhất của Sáng Giới Thập Tự đang khiêng một thanh đao lớn, cả người đen kịt giơ cao thanh đao trên tay.
Hơi thở của tử vong tuôn trào.
Đồng thời, đám chữ nhỏ còn lại cùng đại diện cho tử vong cũng tạm thời buông bỏ thành kiến, phát ra tiếng gầm rú hung ác dữ dội.
Ngay cả chữ nhỏ dịu dàng ít nói nhất đứng trên vai của Tiêu Trần ma tính cũng hưởng ứng hô lên thanh âm vừa cáu kỉnh vừa đáng yêu.
Ngay sau đó, một điều kỳ diệu đã ra đời.
Chỉ tới thời khắc này, Tiêu Trần ma tính mới hiểu được tại sao đám nhóc con này lại được gọi là Sáng Giới Thập Tự.
Mười ngôi sao ầm ầm nổ tung trong tiếng gầm rú của đám nhóc con.
Những mảnh vỡ của các ngôi sao không biến thành bột mịn, mà tất cả dung hợp lại với nhau.
Sau đó, hư không bắt đầu rung lắc không chân thực, một thế giới mới tinh bắt đầu được định hình với một tốc độ cực lớn.
Thế giới mới này cực kỳ khổng lồ, chỉ trong nháy mắt nó bao phủ toàn bộ hàng rào bị vỡ vụn.
Trong thế giới mới có núi, có nước, có hoa, có chim. Đây là một thế giới hoàn toàn độc lập, hơn nữa có sức sống bừng bừng.
Nhưng ngay sau đó sự yên tĩnh của thế giới này đã bị phá vỡ, kỵ binh mang trọng giáp đen vô biên cũng bị kéo đến thế giới mới vào lúc này.
Hàng trăm chiến hồn khổng lồ vô cùng bị đè ép vào trong thế giới này, khiến cho thế giới có chút gánh không nổi.
"Thú vị thật."
Lúc này, Bách Lý Huyền đang dẫn đầu đội kỵ binh hạng nặng lại nhẹ nhàng thở ra.
Chỉ cần đối phương có hành động thì hắn ta có thể yên tâm để đại quân xông thẳng vào đánh giáp lá cà.
Điều hắn ta sợ là phía bên kia không có động tĩnh gì, ngược lại sẽ khiến Bách Lý Huyền không thể thả lỏng tâm tình được.
"Yahhhh..."
Tiếng gầm rú của đám chữ nhỏ màu đen vang lên trong thế giới mới này, sau đó thiên địa bắt đầu lắc lư rung động.
Thân thể tí hon của chữ nhỏ màu đen kia bắt đầu phóng to nhanh chóng, trong nháy mắt, thân thể của nó đã vượt qua độ cao của những chiến hồn kia.
Cùng lúc đó, tám chữ nhỏ khác cũng xuất hiện, chúng nó theo sau chữ nhỏ màu đen kia, thân thể phóng to lên cực nhanh.
"Rất chi là thú vị, vậy mà lại là Tưởng Tượng Chủng."
Đối mặt với chín chữ nhỏ khí thế tràn đầy kia, Bách Lý Huyền không hề sợ hãi, thậm chí còn hưng phấn liếm liếm bờ môi.
...
Ở chỗ hàng rào dị vực, trước mặt chủ nhân dị vực có cái Thủy Kính, trên gương phản chiếu trận giao chiến ở hàng rào.
Ông lão đứng bên cạnh nhịn không được cau mày khi thấy đại quân đột ngột biến mất, dường như đã bị kéo vào một không gian khác.
Chống cằm lên, thiếu niên có vẻ như đang xem một vở kịch đột nhiên có hứng thú nói.
"Tưởng Tượng Chủng, thú vị thật."
Tam Độc lão nhân cau mày, khiêm tốn cung kính hỏi: "Lão nô không hiểu. Loại sinh vật tưởng tượng này có lẽ đều là tồn tại viễn vông, nhưng trước mắt..."

Bình Luận

0 Thảo luận