Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1451: Một đao, một người bạn nhỏ

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
"Chết thế là được, thằng nhãi chết tiệt này thật sự quá quỷ dị."
"Nên xử lý Tiếu Sương như thế nào?"
"Không vội, đợi đến khi Sở đại nhân giải quyết người đá kia trở về rồi nói sau."
...
Tiếu Sương vừa muốn đi đến tâm vụ nổ thì một bóng dáng đột nhiên vọt ra từ trong bụi mù đầy trời.
Nhìn bóng lưng quen thuộc, Tiếu Sương lập tức nín khóc mỉm cười, đúng vậy, đó chính là Tiêu Trần.
Thấy bóng dáng Tiêu Trần lao ra, những người đang nói chuyện trên thành trì đột nhiên trong lòng khẽ động, vừa định phản ứng lại.
Thì Tiêu Trần đã mang theo sức mạnh sấm sét đến sau lưng một người.
"Cẩn thận, phá cho tôi." Có người hét lên một tiếng, vài lá cờ nhỏ bỗng nhiên xuất hiện, lập tức vây quanh Tiêu Trần.
Phản ứng của bọn họ không chậm, nhưng tốc độ của Tiêu Trần lại nhanh hơn bọn họ.
Một tia sáng rực rỡ chợt lóe lên, đầu người nọ chớp mắt đã bay lên trời.
Cương khí hộ thể mà bọn họ thường tự hào giống như đậu phụ dưới ma đao màu đen, ngay lập tức bị cắt ra.
Cho đến khi Tiêu Trần chặt đầu người nọ, những lá cờ nhỏ đó mới phát sáng, phong bế chỗ của Tiêu Trần.
"Kéo khoảng cách ra, đừng để cho hắn tới gần."
Đối mặt với cái chết của đồng bạn, những người còn lại không hề hoảng sợ mà nhanh chóng kéo ra khoảng cách với Tiêu Trần.
Một người nghiến răng nói: "Đừng hoảng sợ, hắn đã bị Thiên Kim Bát Kỳ trận của tôi vây khốn, nhất thời không thể xông ra ngoài. Chúng ta toàn lực tấn công thêm một lần nữa. Tôi không tin hắn có thể bất tử."
Mọi người gật đầu nhìn về phía những lá cờ nhỏ vây khốn Tiêu Trần.
Vào lúc này, toàn thân Tiêu Trần được bao phủ trong một luồng khí tức cuồng bạo đỏ sẫm, nhìn không rõ tình trạng của hắn.
Luồng khí cuồng bạo giống như ngọn lửa lớn trong cơn lốc, điên cuồng xé nát mọi thứ xung quanh.
Lúc này, Tiêu Trần đột nhiên thu hồi đao vào vỏ, thân hình hơi cong xuống.
Khi mọi người còn chưa hiểu Tiêu Trần muốn làm gì, Liên Thương Sinh lại lần nữa rời khỏi vỏ, một tia sáng lạnh lập tức phá vỡ không gian bị lá cờ nhỏ phong ấn.
Gần đây Tiêu Trần luôn nghiên cứu rất nhiều về cách thức rút đao, cách thức rút đao coi trọng tính bất ngờ, một kích tất sát.
Loại phương thức kết hợp tất cả sức mạnh trong một đao thức rút đao, thích hợp với tình huống hiện tại nhất.
Với lực sắc bén vô song của Liên Thương Sinh trợ giúp, Tiêu Trần đã lợi dụng cách thức rút đao để chém thẳng không gian bị phong bế này.
"Đừng hoảng sợ, hợp lực vây chiến."
Thanh âm của người vừa nói đã bắt đầu run rẩy.
Giờ phút này, Tiêu Trần đã bước ra khỏi không gian bị chém nát, từ từ đi về phía mọi người.
Luồng khí cuồng bạo ầm ầm như một ngọn lửa, theo bước chân của Tiêu Trần để lại trên không trung những dấu chân màu đỏ sẫm.
Áp lực khủng bố lao thẳng về phía mấy người kia.
"Giết."
Có người hét lên, ngay sau đó pháp bảo được tung ra hết.
Bóng dáng Tiêu Trần đột nhiên bắt đầu vặn vẹo không chân thực, trong nháy mắt biến mất trước mắt mọi người, những pháp bảo uy lực vô cùng cường đại kia đều vồ hụt vào trong hư không.
Không khí chìm vào sự yên tĩnh quỷ dị, áp lực khiến cho người ta trở nên điên cuồng.
"Phập phập..."
Đột nhiên, một âm thanh râm khiến sởn cả tóc gáy truyền vào tai mọi người.
Theo tiếng nhìn lại, một thanh đao đen kịt xuất hiện trên ngực của một người.
Đôi mắt của người này đầy vẻ không tin, cho đến thời điểm này hắn ta thậm chí còn chưa cảm thấy đau đớn.
Hắn ta cúi đầu nhìn mũi đao đẫm máu trên ngực mình, vẻ mặt rốt cuộc chuyển từ không tin thành sợ hãi vô biên.
Đầu của Tiêu Trần đột nhiên nhô lên sau vai hắn ta, nhẹ nhàng nói: "Yên tâm đi, đao của ta rất chính xác, mi hoàn toàn không còn đường sống đâu."
Một lời thì thầm tuyệt vọng biết bao.
"Phập phập..."
Mũi đao đột nhiên thu lại, người này thẳng tắp ngã xuống.
Nhìn người đồng bạn đã chết, trong lòng những người còn lại đều hỗn loạn.
"Sát lại, đừng tách rời ra..."
Một người đang cố gắng ổn định quân tâm, gã biết rõ nếu giờ phút này tự loạn trận cước, vậy thì có thể bị giết từng người một.
Nhưng gã còn chưa kịp nói hết lời, Tiêu Trần đột nhiên mở ra một đôi cánh máu cực lớn sau lưng, lao thẳng về phía gã, tốc độ nhanh khủng khiếp.
Những tu sĩ này trước giờ chưa bao giờ chú trọng đến cận chiến, đối với bọn họ, phóng hai chiêu lớn từ xa là đủ để đối phó với hầu hết các tình huống. Tại sao phải phân tâm tu hành để rèn luyện mấy thứ kỹ xảo cận chiến vô dụng chứ.
Hơn nữa cận chiến, theo quan điểm của họ, chỉ có những kẻ thiểu não như võ phu mới thích nó mà thôi.
Nhưng vào lúc này, cuối cùng họ cũng biết được bị một võ phu tiếp cận có ý nghĩa như thế nào.
Tiêu Trần có đao trong tay hoàn toàn thay đổi thành người khác.
Tiêu Trần đã dung hợp Lạc Thiên Thức và Chấn Thiên Thức trong Sát Sinh quyền phổ vào trong đao thức, sức sát thương khủng khiếp đến mức kinh người.

Bình Luận

0 Thảo luận