Tiểu tỳ nữ bĩu môi: "Có gì mà phải chuẩn bị, dựa vào thiên phú cùng với thực lực của Lạc Dương ca ca anh, hạng nhất chắc sẽ không dao động."
Lạc Dương lắc đầu nói: "Hôm nay anh gặp phải một thiếu niên kỳ quái, thực lực của hắn e rằng đã không ở nhóm người phàm, em có thể giúp anh điều tra một chút không?"
Tiểu tỳ nữ có chút không vui nói: "Em đã tiết lộ qua rất nhiều, đã cho anh tin tức mà anh không nên biết, nếu như bị tiểu thư biết, em chắc chắn sẽ thảm lắm."
Lạc Dương có chút áy náy nói: "Thực sự không nên trở lại làm phiền em, thế nhưng chuyện này đối với anh rất quan trọng, nếu như hắn có hứng thú với vị trí đầu bảng, anh muốn chuẩn bị sẵn sàng trước đó."
Tiểu tỳ nữ suy nghĩ một chút nói: "Cũng đúng, vị trí đầu bảng không chỉ sẽ có được một số thứ không tưởng được, còn có thể chọn tông môn vừa ý của mình, đúng là rất quan trọng."
"Anh nói xem là ai, em giúp anh nhìn." Nhìn bộ dạng của Lạc Dương, tiểu tỳ nữ vẫn là mềm lòng đáp ứng.
Lạc Dương thở phào nhẹ nhõm: "Em yên tâm, chờ anh ra khỏi nơi này, chắc chắn sẽ trở lại đón em."
Trên mặt của tiểu tỳ nữ rốt cục cười: "Ừm, nghe vậy còn được."
Sau đó Lạc Dương miêu tả một chút tướng mạo của Tiêu Trần.
Tiểu tỳ nữ lập tức nghĩ tới, đây không phải là người còn chưa ngồi nóng ghế thứ bảy thì đã bị thay thế sao.
Tiểu tỳ nữ nhíu mày một cái: "Không cần để ý tới, hắn hẳn rất yếu."
Lạc Dương lắc đầu, nói chuyện trên cầu treo lúc trước.
Tiểu tỳ nữ đánh giá một chút nói, gật đầu: "Theo miêu tả của anh thì, thực lực của hắn đúng là tới phạm trù của người tu hành, chỉ là hắn lấy được phương pháp tu hành từ nơi nào?"
Tiểu tỳ nữ rất rõ ràng, ông lão không cho phép Liên Hoa Động Thiên có phương pháp tu hành tồn tại, hơn nữa nơi đây linh khí cũng không đủ để tu.
Người tu hành vào bảng Thiên Cơ, đây là lần đầu tiên, rõ ràng là phá hư quy tắc.
Tiểu tỳ nữ cười: "Vậy thì dễ rồi, em đi nói với tiểu thư một tiếng, hắn tự nhiên sẽ không có tư cách vào bảng Thiên Cơ, lại còn bị lão đầu tử kia dọn sạch, anh yên tâm đi."
Lạc Dương cuối cùng cũng cười từ tận đáy lòng.
"Được rồi, Lạc Dương ca ca em đi trước, lát nữa mà bị ông lão phát hiện thì sẽ thảm lắm." Tiểu tỳ nữ vẫy tay, bóng người trong nháy mắt biến mất.
Lạc Dương nhìn một màn này, mắt đầy tia sáng, gã biết có một ngày mình cũng sẽ trở thành người như vậy, hơn nữa ngày này sắp tới ngay thôi.
Ở trong đình nhỏ phong cảnh xinh đẹp, nữ tử đang tập trung tinh thần nhìn quyển sách trên tay, tiểu tỳ nữ rón rén đi ra từ bên cạnh.
"Tiểu Mộng, vừa rồi đi đâu?" Con mắt của nữ tử không hề rời khỏi sách, mở miệng hỏi.
"Hì hì." Tiểu tỳ nữ cười ngây ngô hai tiếng, gãi đầu, chạy chậm đến bên nữ tử: "Em không đi đâu, chỉ là ra ngoài đi dạo."
Nữ tử hơi nghiêng đầu sang một bên, nhìn tiểu tỳ nữ, hứng thú nói: "Để biết người là một quá trình khá dài, đừng vì người khác đối tốt với em một chút, mà đã giao phó thể xác và tinh thần của mình cho hắn ta."
Tiểu tỳ nữ nghe vậy sắc mặt thay đổi, biết có một số việc đã không gạt được.
Tiểu tỳ nữ cúi đầu, có chút không biết làm sao.
Nữ tử cười, đứng dậy khẽ vỗ lên đầu của tiểu tỳ nữ: "Thiếu nữ nào mà không tư xuân, ta không phản đối cái gì, chỉ là sợ em bị thương, em còn nhỏ, năm nay mới mười sáu tuổi, có một số việc có thể không cần gấp gáp như vậy."
Tiểu tỳ nữ nghịch ngón tay của mình, nhỏ giọng nói: "Lạc Dương ca ca là người rất dịu dàng."
Nữ tử thở dài, lại một người bị ái tình làm mờ đầu óc.
"Tình yêu em coi trọng như sinh mệnh, sợ rằng ở trong mắt đối phương không có giá trị."
Trông chừng Liên Hoa Động Thiên nhiều năm qua, chuyện như vậy nữ tử thấy nhiều lắm.
Trương Đại Lực kia chính là một ví dụ sống sờ sờ.
Nữ tử không muốn nói nhiều, bởi vì cô biết, tiểu cô nương bị tình yêu làm mê muội đầu óc giống như tiểu tỳ nữ không khuyên được.
Ở phàm thế có rất nhiều chuyện vì tình yêu mà đoạn tuyệt lui tới với gia tộc, nữ tử sợ tiểu tử kia xúc động một cái, làm ra chuyện khác người gì.
"Chỉ nói vậy thôi, có phải là có chuyện gì hay không?" Nữ tử ngồi trở lại băng đá, lại cầm sách lên.
Tiểu tỳ nữ khẽ thở phào nhẹ nhõm, trở lại vẻ ngoài hoạt bát, đáng yêu trước đây.
Tiểu tỳ nữ suy nghĩ một chút nói: "Tiểu thư, có một người tu hành vào bảng Thiên Cơ."
Nữ tử lại như là không nghe thấy.
"Thực sự, chính là tên thứ bảy bị Trương Đại Lực đánh hạ." Tiểu tỳ nữ tiến lên lắc lắc cánh tay của nữ tử.
"Kệ hắn đi thôi!" Nữ tử nhẹ nhàng lắc đầu.
Tiểu tỳ nữ cho là mình nghe lầm, có chút không dám tin nhìn nữ tử.
"Tiểu... tiểu thư, ngài sao vậy, ban ngày ban mặt phá hư quy tắc của bảng Thiên Cơ như thế, ngài sẽ không quản sao?"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận