Tiêu Trần ma tính không thèm để ý đến con hàng này, chỉ lẳng lặng nhìn Cửu Vĩ Yêu Hồ.
Cửu Vĩ Yêu Hồ xấu hổ, cúi đầu nói tiếp.
"Trước kia, sau khi Đại Địa Vô Tận đánh vỡ thì thật ra nó bị chia làm hai phần chính.
Một mảnh trong đó chính là tinh không chúng ta đang đứng, còn lối vào nửa còn lại thì ở trong Đại Phế Tích xa xôi."
"Đại Phế Tích... Ưm ưm ưm tôi biết á... con mẹ nó cậu... đừng lắc nữa, tôi không nói gì nữa là được chứ gì!"
Tiêu Trần nhân tính đã bị lắc lư đến mức không chịu nồi, phải đầu hàng.
Tiêu Trần ma tính thật sự muốn nhổ cái 'nanh mèo' đáng yêu này về cất đi.
Đương nhiên, điều này chỉ có thể nghĩ thôi. Nếu làm thật, có khi tên thần kinh này sẽ nhào lên cắn chết hắn cũng nên.
Nhìn thấy nhãi con trong lòng bị lắc đến khó chịu, Tiêu Trần ma tính có tí không nỡ mà buông tay.
Tiêu Trần nhân tính nhe răng trợn mắt, nhào lên cắn vào lỗ tai hắn.
"U...ô"
Nửa phút sau Tiêu Trần nhân tính che miệng, nước mắt đầy mặt. Đúng là không gặm nổi Đại Ma Đầu này mà.
Tiêu Trần ma tính lau nước miếng trên lỗ tai, gật đầu nói với Cửu Vĩ Yêu Hồ: "Tôi đã từng đi ngang Đại Phế Tích, nhưng cũng không để ý đến nó lắm."
Cửu Vĩ Yêu Hồ cảm thấy tính tình anh chàng này thật tốt. Lỗ tai bị cắn mà cũng không tức giận.
"Cô nhìn cái rắm gì? Phát tình hả, nói nhanh lên xem nào." Tiêu Trần nhân tính tức giận lầm bầm.
Cửu Vĩ Yêu Hồ: "Tôi..."
Cửu Vĩ Yêu Hồ siết chặt tay, bực bội nói tiếp: "Hai tinh không đều tách ra từ Đại Địa Vô Tận, nhưng số phận của chúng lại hoàn toàn trái ngược nhau.
Tinh không mà anh đang đứng màu mỡ và bình yên. Còn tinh không kia thì có hoàn cảnh hoàn toàn trái ngược. Tài nguyên khan hiếm, cực kỳ nguy hiểm, sinh tồn vô cùng gian nan.
Thế nhưng hoàn cảnh gian nan lại có một lợi thế, đó chính là thực lực cường giả sinh ra ở đó cực kỳ mạnh.
Vì muốn có tài nguyên và hoàn cảnh tốt hơn nên đám cường giả đứng đầu ở tinh không đó đã dẫn dắt tu sĩ đến xâm chiếm tinh không của các anh.
Hầu hết cường giả của hai tinh không đều tham gia vào trận đại chiến đó. Nó còn được người đời gọi là trận chiến Kinh Vĩ."
Tiêu Trần ma tính gật đầu, đã hiểu được lý do hình thành Đại Phế Tích.
Có vẻ như Đại Phế Tích là tàn tích mà trận đại chiến kia để lại. Có lẽ, những chiến hồn tận trong đó chính là những cao thủ đã tử trận.
"Sau lần đại chiến đó, các cường giả trên tinh không kia đã bị đánh lui. Nhưng bọn họ vẫn không chịu bỏ cuộc, thỉnh thoảng lại đem người đến xâm lấn và cướp đoạt tài nguyên.
Các cường giả trên tinh không mà anh đang đứng chỉ có thể phòng thủ một cách bị động. Cuộc giằng co này kéo dài rất lâu.
Trong quá trình đó, hai tinh không đã bị phá hủy một cách khủng khiếp. Nếu cứ đánh tiếp, đến lúc đó chỉ sợ sẽ chẳng bên nào có kết quả tốt.
Cuối cùng, hai bên đã đạt được thỏa thuận, ký kết một hiệp định lôi đài chiến."
Tiêu Trần nhân tính nghe đến đó, hai mắt sáng rực lên: "lôi đài chiến, cá độ à? Thú vị ghê, có thể đặt cược không? Dùng cái gì để đặt cược thế?"
"Cậu... một vấn đề nghiêm túc thế mà cậu lại muốn đem ra cá độ hả?"
Tên nhãi ranh khốn kiếp này, ti tiện đến mức khiến người ta phải dừng lại.
Tiêu Trần ma tính che miệng Tiêu Trần nhân tính lại: "Cô nói tiếp đi, đừng để ý tới hắn."
"Ưm ưm ưm..."
Cửu Vĩ Yêu Hồ nhìn Tiêu Trần nhân tính đang không ngừng giãy dụa, trong lòng cảm thấy rất chi là thoải mái.
Cô ta vui vẻ nói: "Hai bên đã đạt được thỏa thuận, mỗi bên cử ra 36 cường giả, dùng cách đối chiến trên võ đài để phân định.lôi đài chiến này cứ một triệu năm thì sẽ được tổ chức một lần."
"Cái giá phải trả rất đơn giản. Nếu phía các anh thua trận thì phải chia một phần tinh không cho bên kia. Còn nếu bên kia thua trận, ngoài việc cần phải bồi thường một lượng lớn tài nguyên thì không được bước vào tinh không này nửa bước."
Cửu Vĩ Yêu Hồ chậm rãi nói: "Điều kiện này đối với phía các anh hơi công bằng, nhưng cũng chẳng còn chắc nào khác. Vì sự bình yên của toàn bộ tinh không, mọi người chỉ có thể chấp nhận."
"Mỗi bên 36 người, hai bên tổng cộng là 72 người. Đánh lôi đài làm chó gì chứ. Cứ kéo bè kéo lũ nhào vào đánh luôn hơn à?"
Tiêu Trần ma tính vừa mới buông tay khỏi miệng Tiêu Trần nhân tính, con hàng này lại bắt đầu đậu xanh rau má.
"Với lại lôi đài này đánh như thế nào? Nếu so số trận thắng, lỡ mà nhảy ra vài tên phản bội, vậy thì so cái rắm hả!
Mẹ nó chứ, sao không kéo bè kéo lũ nhào vào đánh chùm luôn đi? Kẻ nào còn trụ lại đến cuối cùng thì kẻ đó có quyền lên tiếng."
Cửu Vĩ Yêu Hồ lắc đầu: "Tuy là thi đấu lôi đài, nhưng không phải đối chiến một chọi một.
Trận đối chiến này có tổng cộng có 72 người tham gia, chiến trường đặt trong một bàn cờ Hỗn Độn có rất nhiều quy tắc Đại Đạo hạn chế. Phức tạp lắm, nhất thời không thể nói rõ được."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận