Thân thể giống như "Lâm muội muội" cả ngày ốm đau bệnh tật không nói, lại còn không thích đánh lộn.
Mấu chốt nhất là, Tương Tư giống như một hiền thê lương mẫu nên rất thích chăm sóc người khác.
Lần trước lúc nghỉ ngơi ở một tinh cầu, không biết nha đầu kia chạy đi đâu mà tìm được một đống đồ đạc lớn.
Sau khi trở về sẽ nấu canh làm đồ ăn cho Tiêu Trần ma tính, cả ngày vui này vui kia.
Tiêu Trần ma tính còn phát hiện Tương Tư có thể rời khỏi đao để tự do hoạt động.
Nói cách khác, cấp bậc của nàng cũng không kém Ngục Long là bao nhiêu, thậm chí có khả năng ngang hàng cũng không phải là không thể.
Điều này đúng là không thể tưởng tượng nổi, làm sao một "Lâm muội muội" có thể có cấp bậc cao như vậy?
Vẻ mặt Tương Tư mong đợi nhìn Tiêu Trần ma tính.
Tiêu Trần ma tính bất đắc dĩ bưng canh lên uống một hơi cạn sạch, nếu như không uống chắc là nha đầu kia lại khóc sướt mướt.
Vẻ mặt Tương Tư mong đợi nhìn Tiêu Trần ma tính, hình như muốn được khích lệ.
Tiêu Trần ma tính chẹp chẹp miệng, có chút nghi ngờ hỏi: "Sao mùi vị không giống với hai ngày trước?"
Gương mặt Tương Tư ngượng ngập nói: "Canh này rất tốt đối với thân thể, có thể giúp công tử nâng cao phương diện kia."
"Phụt. '
Tiêu Trần ma tính một ngụm phun chén canh vừa mới uống vào ra ngoài.
Tiêu Trần ma tính cũng không phải ngu ngốc, đương nhiên biết phương diện kia là phương diện nào.
"Về sau vật thế này nên làm ít một chút, ta không cần."
Tiêu Trần ma tính xạm mặt lại.
"Đại Đế ca ca, có gì ăn ngon sao? Tôi muốn ăn, tôi muốn ăn. '
Tiếng một cô bé nũng nịu vang lên.
Tiêu Trần ma tính thật muốn vá miệng hàng này lại.
Đúng là tiểu gia hỏa này tham ăn đến tình trạng ngay cả cớt cũng muốn nếm thử xem nó có mùi vị gì.
Nhưng vào lúc này, một hồi rung động dâng lên từ trên người Tiêu Trần.
Bốn chữ nhỏ thần bí bật ra từ trong thân thể Tiêu Trần ma tính.
Bốn chữ nhỏ này không ngừng sôi nổi vây quanh bên người Tiêu Trần ma tính, có vẻ rất là hài lòng.
Tiêu Trần ma tính cảm nhận được ý tứ những chữ nhỏ này muốn biểu đạt.
"Các mi nói là có bạn xuất hiện?"
Bỗng mắt Tiêu Trần ma tính sáng lên, nếu như thật sự còn có thể tìm thêm chữ nhỏ như vậy, đúng là một lần cơ duyên to lớn đối với mình.
Lực lượng ẩn giấu trong những chữ nhỏ vô cùng khủng bố.
Tiêu Trần ma tính có dự cảm, nếu như có thể tập hợp đủ Sáng Giới Thập Tự, thì mình có thể chạm tới một vài lĩnh vực chưa biết.
Tiêu Trần ma tính chỉ vào một hướng trong tinh không mênh mông: "Tăng tốc độ lên."
"Ừ, được Đại Đế ca ca, vừa rồi Đại Đế ca ca ngài ăn món gì ngonthế, có thể cho tôi nếm một chút hay không."
Khuôn mặt Tiêu Trần hắc tuyến quay sang nói với Tương Tư: "Cho cô bé một chén để nếm thử."
"A?" Vẻ mặt Tương tư mờ mịt: "Nhưng cô bé là con gái mà!"
Trong Bất Chu giới, ngâm xướng hùng vĩ đã dần kết thúc.
Ác ý vô biên đã thối lui, thiên quốc khổng lồ cũng dần tiêu tán trong không khí.
Thiên địa đã trở về bình yên lại.
Đột nhiên miệng vết thương trên ngực Tiêu Trần tràn ra từng luồng khói đen.
Khói đen ngược lại đi vào trong thân thể của tướng lĩnh ở một bên.
Tướng lĩnh đã chết bỗng mở mắt.
Con ngươi đen nhánh không nhìn thấy một chút tròng trắng nào, có vẻ vô cùng quỷ dị.
Tướng lĩnh máy móc đứng dậy giữ chặt thân thể Tiêu Trần.
"Ha!"
Tướng lĩnh dùng hết sức lực mình có ném Tiêu Trần về phía xa xa.
Cái hướng kia chính là hướng nhóm người tiểu công chúa rời đi.
Làm xong hết thảy, thân thể tướng lĩnh hóa thành mảnh nhỏ, tán lạc đầy đất.
Một bóng người toàn thân hắc khí, chỉ có một đôi mắt đỏ như máu lộ ra bên ngoài đang đứng trên trời cao.
Hắn ta giống như xem một màn kịch, mắt thấy toàn bộ quá trình sự việc tạm thời kết thúc, bóng đen đó đầy mắt trêu tức.
"Ác chi hoa kết xuất ác chi quả, không ai có thể ngăn cản được, ha ha ha. '
Tiếng cười khiến người ta không rét mà run truyền ra, vang lên trên trời cao.
Sau khi Cửu Vĩ Yêu Hồ ở tuyệt vọng nhưng lại lên tinh thần lần nữa.
Tuy tập hợp đủ Sáng Giới Thập Tự không khác nào thiên phương dạ đàm, nhưng chung quy vẫn còn một tia hi vọng.
Cuối cùng thế gian này không thiếu một vài người quật cường.
Cửu Vĩ Yêu Hồ ngẩng đầu nhìn trời cao, cười lạnh nói: "Muốn trực tiếp hái ác chi quả sao, đúng là một tay tính toán thật hay."
Phong Linh Nhi cũng cảm nhận được dị động trên bầu trời, chân mày nhăn lại thật chặt.
Hình như sức mạnh của Bàn Cổ Tà Tương lại lớn mạnh hơn không ít.
"Lực lượng của hắn đang nhanh chóng tăng trưởng, căn bản chúng ta bây giờ không có vốn liếng chống lại hắn."
Thần sắc Phong Linh Nhi có chút chán nản, vốn tưởng rằng có thể đại triển quyền cước, kết quả lại là chiết kích trầm sa.
Cửu Vĩ Yêu Hồ nghĩ một lát: "Thực sự không được thì mang tên tiểu tử kia rời khỏi Bất Chu giới."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận