Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 816: Heo ti tiện

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:14:48
Đầu của lão già không ngừng va vào đá trên mặt đất, những bọc mủ trên đầu lão bị đánh tan, hàng đống côn trùng nhỏ buồn nôn bò ra.
"Đậu má, ngươi là cái thứ đồ ngoan độc, dùng thân nuôi cổ, lợi hại lợi hại, heo gia cam ngươi bái hạ phong."
Nhìn những côn trùng nhỏ tà khí kia, Hắc Phong duỗi móng heo ra, vẻ mặt heo tràn đầy bội phục.
"Thả ta ra, ta có thể nói cho ngươi một bí mật lớn." Lão già hơi thanh tỉnh cầu xin.
Tiêu Trần thậm chí không thèm để ý đến lão, nhưng Hắc Phong lại cảm thấy hứng thú.
"Lão già, ngươi nói đi, nếu như ngươi nói hay, nói không chừng heo gia có thể chừa lại cái mạng chó cho ngươi."
Lão già hiển nhiên sẽ không tin tưởng một con heo, huống hồ Hắc Phong trông giống như một con thú cưng, làm sao có thể yên tâm.
"Này, cái lão già họm hẹm, ngươi coi thường heo gia phải không?" Hắc Phong bất mãn nói.
"Ngươi là một con heo, kẻ nào lại tin tưởng một con heo chứ?" Võ Vô Địch phối hợp nói.
"Không nói lời nào thì ngươi sẽ chết à! Tên mặt liệt." Hắc Phong tức giận nhảy ra từ dưới dưới nách Tiêu Trần.
Gã này không biết kiếm đâu ra một cành cây, ngậm vào miệng, chọc vào lỗ mũi lão già.
"Hừ! Hừ! Hừ!" Hắc Phong vừa chọc vừa vui vẻ ngâm nga tiếng hừ hừ.
Lỗ mũi của lão già gần như vỡ ra, đau đến nước mắt chảy đầm đìa..
Nếu không phải vì người tu hành có thân thể tốt, nếu đổi lại là người thường bị một cây gậy lớn đâm vào có lẽ đều ợ ra rắm rồi.
Lão già này còn có thể hừ hừ mấy tiếng, có thể nói là càng già càng dẻo dai.
"Con bà nó chứ, dám coi thường heo gia của ngươi, giống như ngươi, heo gia của ngươi có thể dùng gậy chọc chết mấy chục người, ta phi!"
Hắc Phong thoải mái nói.
"Trần ca, ngươi chờ một chút, gấp cái gì chứ?"
Nhìn thấy Tiêu Trần chuẩn bị ném lão già xuống cái hố lớn, Hắc Phong vội vàng chặn Tiêu Trần lại.
"Con heo chết tiệt, ngươi lại muốn làm gì?"
"Hehe." Hắc Phong cười đê tiện: "Không phải lão già này nói có một bí mật lớn sao, ta muốn hỏi thử."
Tiêu Trần bất lực lắc đầu, tên nhãi này chỉ thích làm mấy chuyện vô bổ này.
"Lão già, dù sao hôm nay ngươi cũng phải chết, vậy hãy nói cho ta biết bí mật lớn đó đi."
Nào có ai lại dùng cách này để moi móc bí mật của người khác chứ, biết rõ dù sao cũng là chữ chết, hà cớ gì người ta lại nói bí mật cho ngươi biết? Trừ khi người đó là kẻ ngu.
Lão già này rõ ràng không phải là một kẻ ngu.
Thân thể lão già cứ run lên bần bật, thứ nhất là vì mất máu quá nhiều, thứ hai là vì sợ hãi.
"Ngươi... Ngươi thả ta, ta sẽ nói cho ngươi." Lão già vẫn còn ôm một tia hy vọng.
"Phi!" Hắc Phong chụp mấy cái móng heo vào mặt lão già.
"Lão già chết tiệt, ngươi phải biết chết có rất nhiều loại đấy, ví dụ như chết chậm và chết nhanh."
Hắc Phong nhìn Tiêu Trần và nói: "Trần ca, giúp ta cắt quần trên mông của tên già này. Hôm nay, heo gia sẽ cho lão biết bông hoa vì cái gì đỏ như vậy."
Thân thể lão già càng ngày càng run rẩy kịch liệt, trong lòng có một cỗ dự cảm bất thường.
Tiêu Trần liếc mắt, không biết con heo chết tiệt này lại muốn cả cái quái gì.
Dù sao cũng không vội, Tiêu Trần cắt một đường nhỏ trên cái quần trên mông lão già.
"Hehe cho ngươi lão già đê tiện cứng miệng này."
Hắc Phong ngậm cành cây vừa nãy đâm vào lỗ mũi lão già, đâm thẳng vào cúc huyệt của lão.
"Ah...!"
Một tiếng kêu thảm thiết chấn nhiếp nhân tâm vang lên trên hòn đảo nhỏ.
Cành cây dài khoảng một mét bị đâm thẳng vào hơn một nửa.
Lão già trợn trắng mắt, tựa hồ hấp hối hít vào thì nhiều mà thở ra thì ít.
Tiêu Trần nhìn cảnh này, vô thức che mông lại: "Sở thích của ngươi thật kỳ quái, thích chọt cúc của người khác."
Hắc Phong buông miệng ra, cành cây vẫn nằm trong mông lão già.
"Hehe, lão già, ngươi nói hay không?" Hắc Phong nói xong, móng heo vỗ một phát vào cành cây.
Thân hình lão già run rẩy có tiết tấu theo cành cây đung đưa.
Lão già lẩm bẩm, nhưng không chịu nhả tha.
Đôi mắt cười nhỏ của Hắc Phong gần như nheo lại: "Heo gia thích xương cốt cứng rắn của ngươi rồi đó."
Hắc Phong há miệng, phun ra một sợi dây thừng màu vàng.
Sợi dây vàng trói chặt lão già lại, Hắc Phong cầm lấy đầu dây còn lại, ném thẳng lão già xuống cái hố lớn.
"Vù vù..."
Trong hố tử thi, những tử thi thối rữa không ngừng vặn vẹo bò về phía lão già.
Lần lượt những cái miệng thối rữa, há rộng, một số lượng lớn côn trùng đen, không ngừng bay qua bay lại trong miệng.
Người bình thường nếu gặp cảnh này có lẽ đều sợ chết khiếp.
Nhưng lão già nghiến răng, nhưng vẫn im lặng.
"Yo thực sự là xương cứng." Hắc Phong vui vẻ.
Nắm sợi dây, kéo lão già lên một chút.
Lúc này, hai cái miệng thối rữa đã cắn vào cánh tay của lão già, với cú kéo này, hai cái đầu của tử thi bị xé toạc ra.
Tâm trạng của lão già giống như đi tàu lượn siêu tốc, tim như muốn nhảy ra ngoài.

Bình Luận

0 Thảo luận