Lúc này năm con rồng cùng với đại ấn đã rất gần với Tiêu Trần, phía sau còn lũ lượt lưu quang đánh tới.
Tiêu Trần đột nhiên vung tay phải, trực tiếp chống đỡ đại ấn.
"Tên liều mạng, còn muốn chống đỡ những chiêu thức này sao?" Quỷ Xa điên đầu cả giận.
Đối mặt với đủ loại lưu quang đang xông thẳng đến, Tiêu Trần không hề né tránh mà trực tiếp dùng thân thể mạnh mẽ chống chọi...
Thời điểm tay hắn chạm vào kim ấn, trường đao xanh lam đang lơ lửng ở gốc cây chợt phát ra tiếng rung.
Sau đó, những thi thể xung quanh trường đao đột nhiên xảy ra biến hóa kinh người.
Một vết máu đỏ sẫm giống như đang cẩn thận thăm dò, bò ta khỏi những thi thể kia.
Vết máu đỏ sẫm không ngừng chảy xuôi về phía trường đao xanh lam đang run rẩy, thân đao vốn có màu xanh lam lại dần dần bị nhuộm thành đỏ thẫm kỳ lạ, loé lên thứ ánh sáng yêu dị.
Cùng lúc đó, một tiếng nổ vang trời từ trên cao truyền đến.
Nắm đấm của Tiêu Trần đột nhiên đánh về phía đại ấn màu vàng óng phía trên. Kim ấn thần uy hiển hách thế mà lại trực tiếp bị chặn lại.
Nhưng phía sau kim ấn còn có nhiều lưu quang hơn, lúc này những lưu quang đó như đã sống lại.
Từng tia sáng vượt qua kim ấn đang ngăn cản ở phía trước, từ bốn phương tám hướng đánh về phía Tiêu Trần.
Ma khí đen hình trụ ngay lập tức bị số năng lượng cuồng bạo này nhấn chìm.
m thanh như tiếng sấm rền liên tục phát ra từ trên người Tiêu Trần.
Năng lượng va chạm kịch liệt khiến cho chỗ mà Tiêu Trần đang đứng giống như vầng thái dương chói loá, nhìn cực kỳ nhức mắt.
Năng lượng khổng lồ khiến cự kiếm đang đánh phá không ngừng trầm xuống.
Thanh cự kiếm giống như sao băng nhanh chóng rơi xuống phía dưới.
Trong ánh sáng chói lọi, Tiêu Trần lờ mờ cảm nhận được những năng lượng này đang đánh vào xương cốt của mình.
"Rắc rắc." Một thanh âm cực nhỏ vang lên.
Phía trên chiếc xương sườn trắng như ngọc đã xuất hiện một vết nứt nhỏ.
Ngọn lửa màu xanh lam trong mắt Tiêu Trần bùng lên. Ngọn lửa màu lam này giống như một dải dây lụa bay ra khỏi mắt hắn, tụ mà không tán trong khối năng lượng đang bùng nổ.
Ngọn lửa màu xanh lam phun ra từ cơ thể Tiêu Trần lập tức quấn quanh từng khúc xương, sống chết bảo vệ chúng.
Thanh cự kiếm không ngừng lao xuống.
khi thanh cự kiếm này chạm vào gốc cây thì ngón tay Tiêu Trần hơi nhúc nhích.
Thanh trường kiếm vốn đã biến thành màu đỏ sẫm kỳ lạ đột nhiên hóa thành một luồng sáng đỏ, đâm xuyên qua những dải năng lượng đủ màu chói mắt, bay vào trong tay Tiêu Trần.
"Uỳnh!"
Khoảnh khắc tiếp theo, thanh cự kiếm lao thẳng xuống biển rộng mênh mông.
Lúc này cỗ năng lượng đó cũng ầm ầm nổ tung, bóng hình Tiêu Trần rơi thẳng xuống biển.
Chỉ thấy phía trên mặt biển có một đám khói trắng hình nấm bốc lên, che kín tầm mắt.
Ngay cả Quỷ Xa đang đứng trên không trung, cũng bị năng lượng dữ dội của vụ nổ hất tung, lăn lộn mấy vòng.
Trong Quỷ Xa lộ ra vẻ kinh hãi, năng lượng cuồng bạo như vậy thì Đại Đế chống lại kiểu gì chứ.
Hơn nữa đây mới chỉ là đợt công kích đầu tiên, e rằng mấy đợt sau sẽ như sóng sau xô sóng trước, liên tục không ngừng.
Quỷ Xa nhìn sang Thập Nhất, đã chuẩn bị tốt ý định sẽ đưa Thập Nhất chuồn đi.
Sau khi vụ nổ năng lượng dữ dội kia qua đi, trời đất trở nên yên tĩnh hẳn.
"Hừ, thứ gà đất chó sành."
m thanh chế giễu từ trên màn trời truyền xuống, có mấy bóng người lướt xuống với tốc độ cực nhanh.
Lão giả mặt sẹo cầm đầu nhanh chóng dùng hai tay kết ấn, thanh cự kiếm vốn bị năng lượng cuồng bạo thổi bay ra biển đang từ từ bay lên.
Nhìn thấy thanh cự kiếm hình như không bị tổn thương chí mạng nào thì trong lòng mọi người đều thở dài nhẹ nhõm.
Những người bên trong thanh cự kiếm chính là tương lai của Vân Phong, nếu có chuyện gì xảy ra thì e rằng không dễ giải thích với phong chủ đâu.
Nhưng cảnh tượng tiếp theo lại khiến lòng dạ bọn họ trở nên nguội lạnh quá nửa.
Bởi vì trong thanh cự kiếm kia chỉ còn lại có mấy người, những người khác đã biến mất không thấy tăm hơi.
Những người còn lại thì vẻ mặt đầu ngây dại, xem ra là sợ hãi đến choáng váng luôn rồi.
"Có chuyện gì vậy!" Lão giả mặt sẹo rống lên, trên tay không ngừng kết thành thủ ấn.
Nhìn động tác của lão giả mặt sẹo, những lão giả khác cũng không dám lơ là, nhanh chóng tiếp tục kết thủ ấn, đại kiếm cũng dần dần tiêu tán giữa thiên địa.
Lão giả mặt sẹo giống như chó dại lên cơn, túm lấy những người may mắn còn sống rồi gầm lên: "Người đâu, những người còn lại đi đâu rồi?"
Vài người may mắn còn sống bị tiếng gầm rung trời này làm cho bừng tỉnh. Bọn họ nhìn lão giả trước mặt, cơ thể run như cầy sấy.
Một thanh niên chỉ về phía xa xa, một hình quả cầu nhỏ màu đen xuất hiện ở đó.
"Đại... Đại trưởng lão, tất cả... tất cả mọi người đều bị hút vào đó rồi."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận