Nhìn Tiêu Trần không ngừng chém ở ngoài vòng bảo hộ, có người cười, giễu cợt nói: "Ha ha, tôi nghe nói, võ phu có cách nóimột hơi, ở trong một hơi đó, tinh khí thần võ phu sẽ đạt tới một đỉnh điểm."
"Thế nhưng sau một hơi đó, mặc dù lấy hơi an toàn nhưng tinh khí thần bản thân sẽ hàng một mảng lớn."
Mọi người hiểu ý của lời này, hiện tại bọn họ chỉ cần phòng thủ trước, kéo dài tới khi một hơi của Tiêu Trần kết thúc, như vậy bọn họ tất thắng.
Lúc này khóe miệng Tiêu Trần lại vểnh lên, lộ ra một nụ cười quỷ quyệt, tiếp theo thở ra một ngụm trọc khí thật dài.
Người trong vòng bảo hộ mặt lộ vẻ vui mừng, bọn họ không nghĩ tới một hơi này đã vượt qua nhanh như vậy.
Mọi người ở đây nhân lúc Tiêu Trần lấy hơi, chuẩn bị xuất thủ.
Tiêu Trần đột nhiên bắt được Cuồng Dạ bên cạnh, hé miệng chợt hút một cái, miệng Tiêu Trần như một vòng xoáy khổng lồ, hút Cuồng Dạ hướng bên mồm của mình.
Cuồng Dạ hiểu ý của Tiêu Trần là muốn mình phụ thân, Tiêu Trần muốn mượn sức mạnh Liên Thương Sinh.
Mặt quỷ của Cuồng Dạ là được biến hóa ra, cũng không phải là thực thể.
Cái mặt quỷ này, ở dưới lực hút to lớn của miệng Tiêu Trần đã trực tiếp tiến vào trong thân thể của hắn.
Trong nháy mắt, khí bạo lệ của Cuồng Dạ điên cuồng tuôn ra bao phủ xung quanh từ trong thân thể của Tiêu Trần.
Bốn phía lập tức yên tĩnh trở lại.
Chỉ có ánh sáng quỷ dị trong hư không kia còn đang nhấp nháy.
Bầu trời càng ngày càng tối, khí bạo lệ lăn lộn mang theo ác mộng sợ hãi, che khuất một chút ánh sáng.
Vạn vật đều ở đây run theo gió, bây giờ, bữa tiệc của đồ tể sắp bắt đầu rồi.
"Ầm!"
Thân đao Liên Thương Sinh đen nhánh hung tợn chém lên trên vòng bảo hộ, tinh thần mọi người chấn động hoảng sợ.
Thời khắc này Tiêu Trần giống như là biến thành một người khác, khóe miệng mang theo một nụ cười bệnh trạng, tạo nên cảm giác quỷ quyệt vô cùng.
Mà con ngươi đỏ thắm lúc trước bây giờ đã kinh biến đến mức đen kịt, đen giống như hư không phía ngoài, không nhìn thấy một màu sắc khác.
Sau một đao, Tiêu Trần không có bất kỳ do dự nào, lần nữa giơ đao lên.
"Ầm! Ầm! Ầm."
Một đao tiếp lấy một đao, không có bất kỳ trình tự quy tắc, chỉ là dùng sức chém.
Tiêu Trần giống như một người điên chưa từng dùng hết khí lực, điên cuồng chém vào vòng bảo hộ kia.
Rất nhanh, lòng bàn đãtay của Tiêu Trần, da tróc thịt bong bị chấn lộ ra xương trắng ơn ởn.
Thế nhưng Tiêu Trần lại giống như không biết đau, giống như một con trâu đực điên công kích tới mục tiêu của mình.
Máu tươi Liên Thương Sinh trong tay Tiêu Trần không ngừng vung vẩy rơi vào trên vòng bảo hộ.
Dòng máu kịch độc chậm rãi chảy ở trên vòng bảo hộ, phát ra âm thanh xì xì.
Dường như không có người chú ý tới máu mang theo kịch độc này, lại có thể bắt đầu từ từ ăn mòn vòng bảo hộ.
Lúc này người ở bên trong vòng bảo hộ đã bị sợ đến có chút choáng váng, bây giờ hành vi của Tiêu Trần có chút quá biến thái.
Tin tức tốt là mặc dù Tiêu Trần nhất khắc không ngừng điên cuồng chém, vòng bảo hộ kia ngoại trừ chấn động thì cũng chưa từng xuất hiện dấu hiệu tan vỡ.
Có người mở miệng nói: "Không cần hoảng sợ, trạng thái của hắn như vậy khẳng định duy trì liên tục không được bao lâu, dùng toàn lực chống đỡ vòng bảo hộ, chống qua đoạn thời gian này là được."
Nghe nói lời này, mọi người hận đến là nghiến răng nghiến lợi, một đám nửa bước Vô Chỉ Cảnh lại có thể bị một tên tiểu quỷ ép chỉ có thể phòng ngự, nói ra đoán chừng có thể khiến người cười chết.
Hơn nữa xung quanh không biết có bao nhiêu người đang nhìn nơi đây, mặt mũi bọn họ ngày hôm nay xem như là vứt sạch.
"Chờ một hồi định để cho mi nếm thử cảm giác vạn độc phệ tâm." Có người cắn răng nghiến lợi nói.
Lúc này, có một giọt máu tươi, lại có thể ăn mòn xuyên qua vòng bảo hộ rơi vào bên trong đó.
Giọt máu tươi này trực tiếp rơi vào trên đỉnh đầu của một người, thế nhưng cương khí hộ thể của người này tự động phát động, ngăn cách máu tươi bên ngoài thân thể.
"Xì xì."
Giọt máu tươi này bắt đầu ăn mòn cương khí hộ thể, phát ra tiếng xì xì chói tai.
"Vật gì vậy?" Người quá sợ hãi, tự tay muốn sờ đỉnh đầu của mình.
"Đừng nhúc nhích." Tên còn lại hét lớn một tiếng, nhẹ nhàng bắn giọt máu tươi sắp rơi xuống đỉnh đầu.
Máu tươi rơi trên mặt đất, trong nháy mắt ăn mòn ra một cái động lớn.
"Đây là cái gì, lại có thể ăn mòn vòng bảo hộ?"
"Độc, cẩn thận, máu của tiểu tử này có kịch độc."
Có người biến sắc, dường như chú ý tới cái gì, "Trên đao của hắn dường như cũng có máu."
Mọi người thầm kêu một tiếng không tốt, giương mắt nhìn qua, quả nhiên trên đao của Tiêu Trần có dính máu, hơn nữa còn có số lượng lớn máu tươi, từ trên tay chảy tới trên thân đao.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận