Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1596: Sự sắp đặt của Tiêu Trần

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
"Anh và Nhan Tử Ninh đi đến Địa Cầu đi. Lúc đó sắp xếp như thế nào, anh bàn bạc với cô ấy, nhất thời tôi sẽ không về được."
"Địa Cầu." Đôi mắt của Trần Thiếu Kiệt đột nhiên phát sáng lên, bởi vì Tiêu Trần từng nói rằng tỷ tỷ của hắn - Tiêu cô nương đã trở về Địa Cầu.
"Tiêu cô nương cũng ở trên Địa Cầu sao?" Trần Thiếu Kiệt cả gan hỏi.
Mí mắt Tiêu Trần nhảy lên, cái tên này chưa chết tà tâm hả!
"Ừ." Tiêu Trần há miệng nói bừa, dù sao trước tiên cứ lừa gạt tên nhà giàu này đã, cùng lắm thì sau này lại biến thành con gái lừa hắn ta cũng được.
"Được." Trần Thiếu Kiệt không chút do dự gật đầu: "Trần mỗ nhất định sẽ tận tâm tận lực hoàn thành giao phó của Tiêu công tử."
Tiêu Trần cười trừ, đây là sức mạnh của tình yêu sao?
Tiêu Trần gật đầu nói: "Được rồi! Về phần phân chia lợi nhuận của thương đội như thế nào, đợi tôi trở về rồi bàn bạc. Anh đi chuẩn bị một chút, rồi lên đường cùng đám người Nhan Tử Ninh."
Trần Thiếu Kiệt gật đầu, trong mắt không đè nén được sự chờ mong.
Sau khi Trần Thiếu Kiệt rời đi, u Dương Đức hấp tấp bu lại, hắn ta nghe rõ cuộc nói chuyện giữa Tiêu Trần và Trần Thiếu Kiệt.
Nếu lúc này không làm gì, chẳng phải Tiểu thư sẽ bị tên đó nhanh chân đến trước sao?
u Dương Đức xoa xoa tay, cười nói: "Công tử, không phải ngài muốn chế tạo một thương đội sao? Nếu là thương đội vậy thì sẽ cần hộ vệ. Nhà họ u Dương của tôi nhân cường mã tráng, ngài có thể cân nhắc một chút không?"
Một gia tộc đại kiếm tiên từ lúc nào lại rơi xuống mức hèn mọn như vậy?
Nếu đám lão tổ của nhà họ u Dương biết chuyện này, có lẽ u Dương Đức sẽ bị đánh gãy chân đấy.
Tiêu Trần vui vẻ gật đầu, với thực lực của Địa Cầu, chỉ sợ sau này thực sự không thể đảm đương trọng trách hộ vệ thương đội.
Chỉ là bản thân Tiêu Trần cũng không ngờ rằng biến thành một nữ tử vậy mà lại được lợi nhiều như vậy, vừa có tiền vừa có người.
"Được, anh đến Địa Cầu làm quen tình hình trước, suy nghĩ kỹ càng rồi nói sau." Tiêu Trần đồng ý với đề nghị của u Dương Đức.
"Được." u Dương Đức nhảy lên cao ba thước.
...
Thấy mọi chuyện gần như đã sắp đặt ổn thỏa, Tiêu Trần vẫy tay với hai chị em Như Vân, Như Vũ.
"Công tử." Hai chị em đồng thời đi tới bên cạnh Tiêu Trần.
Về phần xưng hô, đó là yêu cầu của Tiêu Trần, gọi Đại Đế chói tai quá trời.
Bây giờ thực lực không đủ, nếu là có thứ kỳ quái gì nhắm vào sẽ không dễ dàng xử lý được.
"Phân ra một nửa Thanh Phong Thần Nhai hộ tống thương đội trở về Địa Cầu."
Đoạn đường trở về của thương đội còn phải chạy tới Địa Cầu chưa bao giờ đến, một đường gian nguy, nhất định phải có hộ vệ thực lực cường đại.
Hai chị em Như Vân, Như Vũ ngây ngốc một lúc, mặc dù họ không hiểu tại sao Đại Đế lại muốn chia một nửa Thanh Phong Thần Nhai đi ra ngoài trong thời điểm quan trọng này.
Nhưng là binh sĩ, có trách nhiệm phải tuân theo mệnh lệnh, các cô không nghi ngờ gì cả.
Hai chị em tuân theo sự sắp xếp của Tiêu Trần, đi chọn nhân lực.
Lúc này, một người nhỏ bé đột nhiên lao tới, đập thẳng vào mũi Tiêu Trần.
Tiêu Trần nhanh chóng đỡ lấy nhóc con này, sau đó một tiếng khóc kinh thiên động địa vang lên.
Hóa ra là Lưu Tô Minh Nguyệt đã tỉnh dậy, sau khi nhìn thấy Tiêu Trần, cô không nhịn được nhào tới.
"Huhuhu..." Lưu Tô Minh Nguyệt khóc mặt mũi đầy nước mắt.
Lưu Tô Minh Nguyệt ôm ngón tay Tiêu Trần vừa khóc vừa nói: "Em... em sợ quá, em... mơ thấy anh bị một con rồng lớn ăn thịt, anh bỏ lại một mình em, em không tìm được đường về nhà, huhuhu..."
Lưu Tô Minh Nguyệt càng nói càng khóc to hơn, nhìn thấy nhóc con không ngừng run rẩy bả vai, Tiêu Trần không khỏi đau lòng.
"Ngoan, đừng khóc, đừng khóc." Tiêu Trần nhẹ nhàng xoa xoa đầu nhỏ của Lưu Tô Minh Nguyệt.
Tiêu Trần càng an ủi, Lưu Tô Minh Nguyệt càng khóc dữ dội, có vẻ như nhóc con này đau lòng lắm.
Tiêu Trần nhẹ nhàng nâng Lưu Tô Minh Nguyệt lên, đặt ở trước mặt, nói khẽ: "Anh sẽ không vứt bỏ em, bây giờ không, sau này cũng sẽ không, tôi sẽ đưa em về nhà, bất kể bao xa."
Nhìn vào đôi mắt sáng ngời của Tiêu Trần, Lưu Tô Minh Nguyệt cuối cùng cũng ngừng khóc.
"Anh không được nói dối em đâu đấy." Lưu Tô Minh Nguyệt bĩu môi.
"Không nói dối đâu." Tiêu Trần cười gật đầu.
"Chúng ta ngoéo tay đi." Lưu Tô Minh Nguyệt duỗi ngón tay nho nhỏ của mình ra.
"Được, chúng ta ngoéo tay." Tiêu Trần duỗi ngón út ra, nhẹ nhàng chạm vào ngón tay của Lưu Tô Minh Nguyệt.
"Nếu anh nói dối em, em sẽ cắn anh!" Lưu Tô Minh Nguyệt nghiến răng dữ dội.
Tiêu Trần mỉm cười gật đầu.
...
Tiêu Trần dẫn Lưu Tô Minh Nguyệt đi kiếm gì ăn trên con thuyền buôn rách nát.
Bóng dáng Phượng Hà đột nhiên xuất hiện trước mặt Tiêu Trần, Phượng Hà vui vẻ nhìn Tiêu Trần: "Nhóc con, nghe nói cậu đã từ chối lòng tốt của chủ nhân chúng tôi?"

Bình Luận

0 Thảo luận