Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 904: Tính cách công tử không tốt lắm. (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:14:48
Tiêu Trần ma tính không định nói chuyện, đầu ngón tay xuất hiện một vòng xoáy đen nho nhỏ.
Vòng xoáy nhỏ đen nhánh này phát ra lực hút kinh dị, dường như muốn hút sạch linh hồn người ta vào trong đó.
Cảnh tượng khiến sống lưng mọi người có mặt ở đây lạnh ngắt nhanh chóng xuất hiện.
Dưới lực hút cực mạnh của vòng xoáy, thân thể thiếu niên hóa thành vô số hạt đen li ti rồi bị hút sạch vào trong đó.
Đây là năng lực có thể chế tạo hắc động của chữ nhỏ trong Sáng Giới Thập Tự.
Thỉnh thoảng Tiêu Trần ma tính rảnh rỗi không có việc gì làm thì sẽ khai phá một chiêu thức mới.
Theo thiếu niên tiêu tán, toàn bộ thiên địa cũng liên tục rung chuyển.
Chỉ trong giây lát mà gió thổi mây tụ, sấm giật đùng đùng.
Vô số Xiềng Xích Đại Đạo kim sắc rũ xuống từ trời cao.
Mọi người nhìn cảnh tượng thiên địa tức giận mà da đầu tê dại.
"Còn dám không biết sống chết, ta không ngại trọng tố một Thiên Đạo khác cho Địa Cầu đâu." Giọng nói lạnh lùng của Tiêu Trần ma tính vang lên.
"Hứ!"
Một giọng nữ trong trẻo lạnh lùng vang lên bên tai mọi người, tiếp đó thiên địa lại hồi phục yên tĩnh như trước.
"Công tử, ai thế ạ?" Tương Tư tò mò hỏi.
"Lão trời già."
Lúc này đã có rất nhiều tu sĩ chạy tới đây, đúng lúc tận mắt chứng kiến cảnh trời xanh chấn nộ. Người nào người nấy sợ đến tè ra quần.
Sau khi đám tu sĩ này tỉnh hồn lại thì mới có người chú ý tới Tiêu Trần ma tính ở phía dưới.
Mặc dù đại đa số người ở đây chưa từng nhìn thấy Tiêu Trần khi còn sống nhưng ít nhiều gì cũng từ thấy tượng của hắn.
Nên việc này khiến bọn họ nghi hoặc không thôi, có vài người gan lớn đã hạ xuống phía dưới.
Tiêu Trần ma tính thật sự thấy hơi phiền nên lạnh lùng hướng lên trời, phun ra một chữ
"Lượn!"
Sóng khí vô hình xông thẳng ra, trong nháy mắt chợt nổ tung.
Tất cả mọi người đều bị đẩy ra mấy chục dặm.
Cuối cùng thiên địa cũng an tĩnh lại.
Tiêu Trần ma tính bay lên thương không, chuẩn bị đi vào thông đạo chưa biết sẽ thông đến đâu kia.
Nhưng điều khiến hắn bất ngờ là mới vừa bay lên chưa được trăm mét thì thiên địa đột nhiên tối sầm xuống.
Một quái vật khổng lồ cứ thế xuất hiện trong hư không, nặng nề đáp xuống mặt đất.
"Bảo Thuyền?"
Dù là Tiêu Trần ma tính thì cũng bị Bảo Thuyền vĩ đại che khuất cả bầu trời này dọa cho nhảy dựng.
Giá thành vận hành Bảo Thuyền rất cao. Thường thì để tiết kiệm chi phí, chẳng mấy ai đi chế tạo Bảo Thuyền quá lớn.
Nhưng Bảo Thuyền trước mắt lớn đến mức khó tin, sắp bằng cả một tòa thành luôn rồi.
Đúng là hiếm khi nhìn thấy Bảo Thuyền khổng lồ như vậy.
Cái bóng siêu to của Bảo Thuyền phủ kín cả đại địa, hơi thở chết chóc bên trong nhanh chóng tràn ra ngoài.
Tiêu Trần ma tính khoát tay, một vòng tròn bảo vệ màu đen cực lớn lập tức xuất hiện, chắn ngang đường rơi của Bảo Thuyền, khiến có khựng lại, lơ lửng giữa không trung.
Tiêu Trần ma tính bay tới bên cạnh Bảo Thuyền, từng luồng tử khí đập vào mặt, cứ như bên trong là cả núi thây biển máu.
Tiêu Trần ma tính hơi nhíu mày, tử khí khổng lồ thế này thì chỉ có thể gặp được trên những chiến trường có quy mô lớn.
"Công tử, ngài xem kìa." Tương Tư chỉ lên đỉnh Bảo Thuyền, run giọng nói.
Tiêu Trần ma tính đưa mắt nhìn lên thì thấy một người đàn ông trung niên mặc long bào đang đứng ở đó.
Có lẽ sinh cơ trên người đàn ông mặc long bào này đã trôi gần hết, hầu như chẳng còn gì từ lâu rồi.
Làn da mặt quắt queo, giống như bị thứ gì đó hút khô.
Người đàn ông mặc long bào này chỉ còn treo lại một hơi thở cuối cùng, tử vong cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Tiêu Trần ma tính đi tới bên cạnh, thờ ơ nhìn ông ta. Hắn hoàn toàn không có ý định ra tay cứu giúp.
Tính tính Tiêu Trần ma tính từ xưa đã như vậy, việc không liên quan đến mình thì sẽ cách xa 3 vạn 9 nghìn dặm.
Tiêu Trần ma tính luôn dùng góc nhìn của người quan sát, hoặc có lẽ là thượng đế để nhìn xuống thế giới này.
Vạn vật đều có vận mệnh của riêng mình, chỉ cần không đến trêu chọc đến hắn thì Tiêu Trần ma tính rất ít khi can thiệp vào chuyện của người khác.
Người đàn ông mặc long bào đột nhiên mở bừng mắt, đôi con ngươi thế mà lại tản mát ra ánh sáng kinh người.
Tiêu Trần ma tính biết đây chỉ là hồi quang phản chiếu sau cùng mà thôi.
Người đàn ông mặc long bào nhìn chằm chằm vào Tiêu Trần ma tính, môi khô khốc hơi giật giật, âm thanh nhỏ đến mức gần như không thể nghe thấy vang lên đứt quãng:
"Phá vỡ... thông đạo này đi, không thể để ... Bàn Cổ Tà Tướng đi sang đây."
Người đàn ông mặc long bào nói xong di ngôn sau cùng trong đời thì vĩnh viễn nhắm chặt đôi mắt lại.
Tiêu Trần ma tính không hề bị lay động, xoay người đi vào bên trong Bảo Thuyền.
Một cảnh tượng kinh khủng xuất hiện trước mắt hắn.
Bên trong Bảo Thuyền trang hoàng sang trọng không hề có chút hư hao nào nhưng thảm trạng lại khiến người ta tê dại cả da đầu.

Bình Luận

0 Thảo luận