"Bá Vương Thiên Chinh."
Giọng nói của Tiêu Trần vang lên, trong nháy mắt trời tối đen đi, một thiên thạch vô cùng to lớn rơi từ trên trời xuống, đánh thẳng tới chỗ Quỷ Xa đang ồn ào không ngừng.
Một màn này khiến Quỷ Xa hoảng sợ, đủ loại sương mù bừa bãi, lộn xộn phun ra từ đầu đám chim.
Sương mù hội tụ trên không trung, hình thành một tấm lưới lớn bày màu.
Tấm lưới bảy màu nghênh đón thiên thạch, ép buộc tảng thiên thạch dừng lại giữa không trung.
Vài cái đầu của Quỷ Xa dương dương tự đắc nhìn Tiêu Trần.
Thậm chí còn có hai cái đầu chim còn kêu gào muốn giết chết hắn.
Tiêu Trần nhìn hai tên này với vẻ mặt không cảm xúc, tay chỉ lên trời.
"Hả."
Trên bầu trời, bốn viên thiên thạch cực lớn màu đỏ sậm đang từ từ hiện ra từ trong tầng mây.
"Chết rồi, chết rồi." Một đám đầu chim thét lên chói tai.
Câm miệng hết cho ông. Đầu chim ở chính giữa quát lên một tiếng, trong nháy mắt, không trung yên tĩnh lại.
"Bị phong ấn nhiều năm như vậy, lực lượng của chúng ta cũng đã bị hao mòn hết, chúng ta lấy gì để đánh với người ta, đúng là một đám ngu ngốc."
Đầu chim ở chính giữa tức giận nói, sau đó gật đầu với Tiêu Trần: "Chúng tôi đồng ý với điều kiện của Thôn Thiên Đại Đế."
Quỷ Xa lại nhìn Thập Nhất, nói với Tiêu Trần bằng giọng điệu lưu luyến: "Đại Đế, cậu không suy xét một chút à, để tôi nhận tên nhóc này làm đồ đệ đi?"
Tiêu Trần nhẹ nhàng lắc đầu: "Làm sao có thể để cô bé đi theo mày tu Ma đạo chứ?"
Vẻ mặt Quỷ Xa tràn đầy vẻ mất hứng: "Ma đạo thì thế nào, chẳng phải Đại Đế cậu cũng tu Ma đạo à?"
Tiêu Trần dẫn theo Thập Nhất, bay lên cái đầu chính giữa của Quỷ Xa: "Mày là Ma, tao là đạo."
"Tao nhổ vào! Mày cho rằng trên mặt mình thiếp vàng đấy à!" Trong mắt đầu chim bên cạnh tràn đầy vẻ khinh thường.
Tiêu Trần lẳng lặng đưa tay, cầm lấy trường đao ở sau lưng.
"A a a... này, mày đừng làm bậy, chúng ta đều là quân tử, động khẩu không động thủ!"
"Mày, không phải quân tử." Tiêu Trần dùng sống đao đập mạnh vào đầu con chim nói năng lỗ mãng kia.
Trong nháy mắt, đầu con chim kia lập tức bị sưng u lên một cục lớn.
"Cái người này, cái tính không thay đổi chút nào, vừa gặp đã đòi ra tay." Đầu chim lắc lắc, trong mắt toàn là sao.
"Đại Đế, đi đến chỗ nào?" Đầu chim ở giữa lên tiếng nói.
Tiêu Trần chỉ tay về phía Tây: "Đi về phía Tây."
Thân hình Quỷ Xa hóa thành một đạo ánh sáng, trong nháy mắt đã biến mất nơi chân trời, nếu bàn về tốc độ, tên này thực sự chạy vô cùng nhanh.
"Đại Đế, khu vực này của thế giới bị làm sao vậy?" Trên đường đi, Quỷ Xa thấy phần lớn là vùng hoang vu, cảm thấy hơi nghi hoặc.
"Dị Độ Ma Vực xâm lấn."
"Hít!" Nghe thấy mấy chữ Dị Độ Ma Vực, cả đám đầu chim không nhịn được mà hít vào một ngụm khí lạnh.
"Thật sự là đám quái dị kia ư?" Quỷ Xa cảm thấy vô cùng khó tin.
Tiêu Trần gật đầu nói: "Đừng dùng tà năng của bên này để khôi phục lực lượng, rất dễ bị ăn mòn."
Quỷ Xa gật đầu nói: "Lúc trước đám quái vật này muốn xâm lấn Ma Giới của chúng ta, may mắn Ma Đế đã phát hiện trước, lập tức chặn kín không gian nghiền nát."
Nhắc đến Ma Đế, một đầu chim khác lên tiếng: "Đại Đế, nghe nói cậu và Ma Đế có một chân, có phải thật hay không?"
Nghe thấy lời này, trong mắt đám đầu chim còn lại là ngọn lửa hóng chuyện đang cháy hừng hực.
"Bụp!" Tiêu Trần trực tiếp lấy sống đao đập vào cái đầu chim kia.
"Đau, đau, đau, đau."
"Tên kia, mày có biết tao là ai không?" Đám đầu chim bị Tiêu Trần cho ăn đòn vô cứ, vì vậy chúng lập tức dời lực chú ý sang người Thập Nhất.
Thập Nhất tò mò nhìn con chim lớn có chín cái đầu, có vẻ như tên này cũng không đáng sợ lắm.
Thập Nhất lắc đầu, thành thật trả lời: "Không biết."
"Ha ha!" Đám đầu chim cười điên cuồng: "Tên nhóc kia, nghe cho rõ đây, tao chính là một trong thập đại Ma Tôn của Ma Giới, dưới một người trên vạn người, có năng lực thông thiên triệt để, có thể lên trời hái trăng, xuống biển bắt rùa, không hề nói chơi. Vung tay một cái sinh linh bị chôn vùi."
Đầu chim đang ba hoa khoác lác, Thập Nhất lại nhìn nó với vẻ nghi ngờ: "Anh chim, sao tôi không thấy tay của anh?"
Đám đầu chim trợn mắt trắng nói: "Cái này gọi là so sánh, so sánh đấy, có hiểu không?"
Thập Nhất cái hiểu cái không, nhìn đầu chim nói: "Thế nhưng anh chim không có tay mà!"
"Con mẹ nó, đây là vấn đề không có tay à? Chuyện tao có tay hay không thì có liên quan đến chuyện này à?"
Thập Nhất trốn sau lưng Tiêu Trần, vẻ mặt khó hiểu nói: "Nhưng anh chim nói là vung tay mà!"
"Khụ, khụ, con mẹ nó, vung tay cái mẹ gì, vấn đề ở đây là chuyện vung tay à?" Mấy cái đầu chim tức đến mức đỉnh đầu bốc khói.
"Đại ca, e rằng con nhóc này chính là một đứa ngủ, chuyện nhận đồ đệ chúng ta cần phải xem xét lại." Đầu chim ở bên cạnh trịnh trọng nói với đầu chim ở giữa.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận