Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1638: Lôi

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
Tiêu Trần ma tính cũng lười để ý tới tên này, từ xa lạnh lùng bật ra hai chữ, "Đi ra."
Ngọn lửa màu xanh lam sáng lên, ngay lập tức đến trước mặt Tiêu Trần, theo sau là thân ảnh lộng lẫy của Cửu Vĩ Yêu Hồ
Nhìn Tiêu Trần ma tính lạnh lùng, Cửu Vĩ Yêu Hồ ôm lấy tay Tiêu Trần.
"Tôi... tôi... tôi... không có ác ý." Cửu Vĩ Yêu Hồ sợ hãi đến mức lắp bắp nói.
Cửu Vĩ Yêu Hồ lắc mạnh cánh tay của Tiêu Trần, hy vọng rằng Tiêu Trần sẽ nói hai lời tốt.
"Lắc một lần nữa cho cô làm vợ nhỏ của hắn ta."
Cửu Vĩ Yêu Hồ dừng lại ngay lập tức nhìn Tiêu Trần một cách đáng thương.
Tiêu Trần nhìn cánh tay của mình, mặt Cửu Vĩ Yêu Hồ lập tức đỏ như cua chiên.
Hóa ra là vì quá căng thẳng mà cô đã ôm cánh tay của Tiêu Trần vào ngực, nhưng cô không nhận ra điều đó.
Mặc dù thấy tư thế này rất mập mờ, nhưng Cửu Vĩ Yêu Hồ vẫn không muốn buông ra, Đại Ma Đầu bên cạnh thật đáng sợ.
Tiêu Trần rút cánh tay của hắn ra, "Bà ngoại ơi, muốn chiếm tiệm nghi của tôi, hay quá nhỉ..."
Não Cửu Vĩ Yêu Hồ có chút ngắn, bộ não của tên này thật sự không sao chứ? Chịu thiệt không phải là cô sao?
Tiêu Trần ma tính nhìn Tiêu Trần, "Tôi có thể giúp cậu giải quyết."
Cửu Vĩ Yêu Hồ vừa mới thả lỏng một chút đã sợ đến mức suýt khóc, đây là ai?
Một kẻ bệnh tâm thần, một kẻ giết người không chớp mắt.
"Không." Tiêu Trần ôm vai Cửu Vĩ Yêu Hồ, một bộ anh em tốt của nhau.
Cửu Vĩ Yêu Hồ lập tức cảm động, tên này có vẽ cũng không tệ lắm, biết cách bảo vệ mình.
Nhưng sau đó, Tiêu Trần, giống như một tên côn đồ, trên tay trực tiếp dùng lực.
Đầu của Cửu Vĩ Yêu Hồ đập vào ngực Tiêu Trần, nhưng cổ của ở dưới nách Tiêu Trần.
Cửu Vĩ Yêu Hồ bất ngờ không đề phòng, suýt chút nữa bị kẹp nghẹt thở, chiếc lưỡi nhỏ hồng lè ra.
Tiêu Trần vui vẻ nói: "Đây là đồng đội của tôi. Tuy rằng trông hơi giống lợn, nhưng cậu không thể giết cho tôi."
Không riêng bị thô bạo đối đãi như vậy, còn bị chửi là đồng đội heo, trong nội tâm Cửu Vĩ Yêu Hồ ân cần hỏi thăm tổ tiên Tiêu Trần này mấy lần rồi.
Lúc này, cánh cửa vàng dần dần khép lại bắt đầu trở nên có chút mờ mịt lên.
"Vậy thì cút đi!" Tiêu Trần ma tính đột nhiên đứng lên, đá vào mông Tiêu Trần.
Tiêu Trần, giống như một ngôi sao chổi, lao vào cánh cổng vàng.
"Cháu trai... cậu đợi... đó ... cho tôi ..." Tiếng rú thảm thiết của Tiêu Trần vang lên trong khoảng không.
Đúng lúc cánh cổng vàng đóng lại, Tiêu Trần và Cửu Vĩ Yêu Hồ vọt lên.
"Bang!" Cánh cửa vàng đóng hoàn toàn. Sau đó, nó dần dần mờ đi cho đến khi biến mất.
Tiêu Trần ma tính nhìn về phía xa xa, vươn tay chộp lấy, một ngôi sao ở đằng xa bay lệch khỏi quỹ đạo ban đầu của hắn lao thẳng về phía ma tính.
Trên đường đi, những vì sao bốc cháy dữ dội.
Một luồng sáng lớn lại chiếu sáng bầu trời đầy sao đang tối tăm.
Những ngôi sao đang cháy càng ngày càng nhỏ, khi chạm tới Tiêu Trần ma tính thì chỉ còn lại một quả cầu lửa đường kính chừng hai thước.
Tiêu Trần ma tính cho tay vào quả cầu lửa rút ra một thanh trường đao trong suốt như pha lê.
"Đi ra."
Tiêu Trần ma tính cắm thanh trường đao khoảng trống dưới chân.
Lấy mũi đao làm trung tâm, những gợn sóng điên cuồng ập tới.
Những con sóng khổng lồ lấp đầy khoảng không ầm ầm dữ dội dưới những gợn sóng.
Những con sóng khổng lồ khuấy động, tạo thành một vòng xoáy màu đen khổng lồ.
"Ê a nha..."
Ở trung tâm của vòng xoáy, có những giọng nói giống như trẻ con đang học nói.
"Ầm ầm..."
Hai con cự long khổng lồ đột nhiên từ giữa vòng xoáy vươn ra và đập vào sóng lớn.
Lòng bàn tay có xương trắng này hơi kinh người, những vì sao xung quanh giống như viên bi trong tay đứa trẻ dưới lòng bàn tay có xương trắng này.
Mà đây chỉ là hai lòng bàn tay, cơ thể không rõ kích thước vẫn ẩn dưới dòng nước xoáy.
"Ầm......"
Khoảnh khắc tiếp theo, bàn tay xương trắng đột nhiên phát lực, một cỗ thi thể xương trắng to lớn nổ tung, trực tiếp rút ra khỏi vòng xoáy, lắc lư vạn dặm.
"Ầm ầm!"
Một cảnh tượng hãi hùng xuất hiện, cái xác màu trắng khi trỗi dậy vỗ nhẹ vài cái.
Năm ngôi sao khổng lồ, giống như những viên bi ném ra khỏi tay một đứa trẻ, đập vào Tiêu Trần ma tính với tốc độ cực nhanh.
Loại sức mạnh này là không thể hình dung.
Dưới sức mạnh như vậy, Tiêu Trần ma tính nhỏ như hạt bụi, dường như chỉ cần thổi một hơi là có thể giải quyết được hắn.
Tuy nhiên, mọi chuyện trên đời này không bao giờ chỉ dùng cái đầu giải quyết.
Tiêu Trần ma tính chỉ thành đao, nhẹ nhàng hướng về phía trước, môi khẽ nhúc nhích.
"Lôi!"
"Ha ha ha ......"
Hết tiếng này đến tiếng cười khác không biết từ đâu truyền tới ngay lập tức lấp đầy khoảng trống.
Khi tiếng cười càng lúc càng lớn, một luồng sấm sét to lớn màu đen tối hơn hư không, giống như một thiên hà treo ngược, ầm ầm lao xuống, lao về phía Tiêu Trần yêu ma.

Bình Luận

0 Thảo luận