Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 871: Mở Long Thành

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:14:48
Nhưng hôm nay tâm hoàng đế lão tử càng phiền muộn hơn.
Bởi vì ác ý phủ toàn bộ bầu trời lúc trước làm cho tâm thần ông ta không yên.
Hoàng đế Đại Sở đứng trên tế đàn, nhìn vào bầu trời đã trong xanh lại mà thần sắc rất là xấu xí.
Đi theo phía sau hoàng đế là bảy tông chủ của bảy đại tông môn tông, bọn họ cũng không dám thở mạnh một cái.
"Đại Tế Tự bên kia có kết quả gì không?" Hoàng đế hỏi.
Một vị thái giám mặc áo mãng bào chưởng ấn đỏ thẫm thận trọng trả lời: "Hồi bẩm bệ hạ, kết quả bên phía Đại Tế Tự sẽ hiện ra lập tức."
Đại Sở hoàng đế nhẹ nhàng gật đầu.
"Bệ hạ, thần vệ doanh truyền đến tin tức."
Lão thái giám khom người, ngày càng hèn mọn hơn.
"Nói." Chân mày hoàng đế hơi nhíu lại.
"Đã tìm được tiểu công chúa, mọi người trong thần vệ doanh đang hộ tống tiểu công chúa hồi cung."
Lão thái giám khom người, hận không thể dập đầu vào trong đất.
Chân mày hoàng đế hơi giãn ra chút quay sang nhìn lão thái giám: "Tiếp tục!"
Đột nhiên thần sắc lão thái giám có chút bi thương, nhỏ giọng nói: "Bệ hạ, Triệu tướng quân chết trận, nhị hoàng tử cũng không may mắn tránh khỏi."
Nghe xong lời này, thân thể hoàng đế hơi lảo đảo, lão thái giám vội vã tiến lên đỡ.
"Bệ hạ. '
Hoàng đế khoát tay áo, ý bảo mình không việc gì.
"Ai quả nhân, quả nhân, hai chữ này là điềm xấu!"
Đột nhiên hoàng đế như đã già hơn mười tuổi.
"Mệt mỏi, đưa di thể Triệu tướng quân đến chỗ quả nhân."
Hoàng đế hào hứng đi xuống dàn tế, phất tay ý bảo người phía sau không cần đi theo nữa.
Lão thái giám nhìn bóng lưng hoàng đế có hơi còng xuống, len lén lau nước mắt.
"Bệ hạ, không có mang di thể Triệu tướng quân trở về."
Thân thể hoàng đế hơi lảo đảo.
"Đã biết."
Hoàng đế đi xuống dàn tế, gió thổi long bào rung động.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên một bóng người tiếp cận cực nhanh.
Bóng người này bao phủ trong áo bào lớn màu đen, trên mặt cũng mang mạng che mặt, không thấy rõ khuôn mặt.
Chỉ có thể nhìn ra đường cong nên chắc là một nữ tử.
Binh sĩ thủ vệ cũng không ngăn bóng người này lại, bởi vì tất cả mọi người đều biết nữ tử này là Đại Tế Tự của Đại Sở.
Đại Sở có một câu nói thế này, sông của hoàng đế, sắt thép của Tế Tự.
Hoàng đế Đại Sở đã thay đổi từng người một, nhưng Đại Tế Tự lại chưa từng đổi từ khi Đại Sở khai quốc tới nay.
Tương truyền Đại Tế Tự có năng lực thấy trước tương lai, đương nhiên chỉ là tương truyền, còn như tình huống cụ thể sợ rằng chỉ có hoàng đế mới biết.
Bóng đen đi thẳng một đường đến bên cạnh hoàng đế.
Bóng đen đứng đối diện hoàng đế, hồi lâu không nói gì.
Một lúc lâu sau, hoàng đế thở dài nói: "Đại Tế Tự không cần băn khoăn, nói thẳng đi, ngày hôm nay quả nhân nghe được quá nhiều tin tức xấu, cũng không thiếu một hai cái nữa."
Đột nhiên bóng đen tháo khăn che mặt xuống, lộ ra dung nhan thanh lệ.
"Ọe. '
Đột nhiên nữ tử nôn ra từng ngụm máu tươi, trong nháy mắt khuôn mặt thanh lệ trở nên tái nhợt như tờ giấy.
"Đại Tế Tự."
Hoàng đế nhẹ nhàng gọi, ngơ ngác nhìn nữ tử.
Nữ tử lau máu tươi bên miệng: "Bệ hạ, trời đất sắp rơi vào hắc ám, vạn vật sẽ điêu linh, tất cả sẽ quy về hư vô, nay là thời điểm lên đường."
Hoàng đế ngẩng đầu nhìn bầu trời xa xôi, đầy mắt không nỡ.
Thật lâu trước đây, Đại Tế Tự đã nhìn thấy tương lai cả mảnh đại lục rơi vào bóng tối vĩnh hằng.
Bắt đầu từ khi đó, Đại Sở đã chuẩn bị cho ngày này.
Nhưng qua nhiều năm như vậy, bóng tối vĩnh hằng mà Đại Tế Tự nói lại chậm chạp mãi không đến.
Nhiều vị hoàng đế kế vị cũng sắp quên mất chuyện này, không ngờ chuyện này lại thành sự thật vào ngày hôm nay.
"Đi phần cuối của biển Vạn Sâm ở Trung Nguyên đại lục, nơi đó có thông đạo để rời khỏi đây, phải nhanh, tốt nhất là rời đi trong hôm nay."
Đại Tế Tự nhìn hoàng đế, rồi nói tiếp: "Tự giải quyết cho tốt."
Trong lòng hoàng đế chợt lạnh: "Đại Tế Tự, lẽ nào ngài. '
Đại Tế Tự gật đầu: "Ta sinh ra ở Bất Chu giới, lớn lên ở Bất Chu giới, ta sẽ đồng sinh cộng tử với cả vùng đất này."
Đại Tế Tự nói xong thì hơi thi lễ rồi rời khỏi nơi này.
Hoàng đế quay đầu nhìn lão thái giám nói: "Mở Long Thành."
Cơ thể lão thái giám hơi run, thần sắc kích động không gì sánh được.
Đại Sở tồn tại ở thế gian lâu như thế, chưởng quản một mảnh đại lục mà đứng sừng sững không ngã, dựa trên cái gì?
Dựa trên nội tình thâm hậu không gì sánh được.
Lão thái giám quỳ bộp trên mặt đất, nâng hai tay thật cao qua đỉnh đầu.
Một kim ấn cửu long to lớn xuất hiện trong tay.
Trong giây lát tiếng nói chói tai của lão thái giám vang vọng đất trời.
"Mở Long Thành, hành lễ."
Điều khiến người ta ngoài ý liệu là, hoàng đế mà lại quỳ xuống trước ấn cửu long kim sắc kia.
Hoàng đế đã quỳ rồi, tất nhiên cũng không có ai dám đứng, tất cả mọi người đều quỳ trước kim ấn kia.

Bình Luận

0 Thảo luận