Bọ cạp nhỏ vui vẻ dùng cái đầu nhỏ xíu của mình cọ cọ lên mặt Tiêu Trần nhân tính, sau đó nhảy xuống tay hắn.
Vào lúc này, cơ thể bọ cạp nhỏ phát ra những chùm sáng trắng nhức mắt, chiếu rọi bầu trời đã nhá nhem tối, khiến không gian sáng như ban ngày.
Cơ thể nó dần biến thành ánh huỳnh quang, tiêu tán trong không khí.
Sau đó, một chữ nhỏ thần bí xuất hiện trong Tiêu Trần ma tính.
Tổng cộng có năm chữ nhỏ nhảy nhót vui vẻ quanh Tiêu Trần ma tính, xem bộ dạng này thì có vẻ là rất thích hắn.
Theo bước nhảy của năm chữ nhỏ, trên người chúng đồng loạt phát ra bạch quang chói loá.
Bạch quang tụ lại với nhau thành một màn sáng hình bán nguyệt, chiếu sáng cả thương khung.
Trong màn sáng trong suốt, năm thành trì to lớn tráng lệ dần hiện rõ nhưng hình như chúng còn chưa được hoàn thiện.
Tiếng ngâm xướng thần thánh mà hùng vĩ vang lên giữa thiên địa, khiến lòng người như được đắm mình trong gió xuân ấm áp.
Năm thành trì dần nối liền lại với nhau.
Kết nối hoàn thành, cuối cùng thì thành trì vốn mờ cũng được ngưng thực rõ ràng.
Chẳng qua thành trì này vẫn còn chưa hoàn thiện, vẫn còn thiếu một nửa.
Tiêu Trần ma tính nhìn vào màn ánh sáng, biết có lẽ mình phải thu thập đủ Sáng Giới Thập Tự thì mới nhìn thấy thành trì hoàn chỉnh.
"Đây là thành trì nào?" Tiêu Trần ma tính có chút khó hiểu.
Ngay cả người kiến thức khủng bố như hắn mà cũng không thể nhìn ra nguồn gốc của thành trì này.
"Tôi biết chết liền ấy." Tiêu Trần nhân tính tức giận, trợn mắt nói.
...
"Vận Mệnh Thiên Quốc, Vận Mệnh Thiên Quốc..."
Đúng lúc này Cửu Vĩ Yêu Hồ đã dùng tốc độ cự hạn, từ xa lao đến.
Miệng thì thào, hành động cứ như kẻ tâm thần.
Cô ta nhìn chằm chằm vào đất nước tráng lệ trên không trung, đôi mắt ngấn lệ.
"Hả?" Tiêu Trần ma tính nhìn Cửu Vĩ Yêu Hồ, hơi cau mày.
Bởi vì hắn đã cảm nhận được một sợi khí tức vô cùng quen thuộc trên người nữ nhân này.
Hơi thở giống như của Bạo Thực.
"Nghiệt súc."
Tiêu Trần ma tính lạnh lùng nói, trường đao đột nhiên xuất hiện trong tay phải.
Chỉ tiện tay vung lên, một ánh đao đen nhánh dài cả vạn trượng giống như một con bạo long lao ra với tốc độ nhanh, chém thẳng về phía Cửu Vĩ Yêu Hồ.
Ánh đao lạnh lùng quét ngang thiên địa.
Dưới ánh đao, vạn vật đều là con sâu cái kiến.
Cửu Vĩ Yêu Hồ bị ánh đao lạnh lẽo kích thích, da gà nổi khắp người.
Đợi đến khi kịp phản ứng thì đã quá muộn rồi.
Chỉ trong nháy mắt, thân thể Cửu Vĩ Yêu Hồ bị ánh đao khổng lồ xay thành bột phấn, ngay cả một tiếng kêu thảm cũng không thể phát ra.
"Có nhiều mạng à?" Tiêu Trần ma tính hờ hững nhìn khoảng không phía xa.
Thân thể Cửu Vĩ Yêu Hồ vốn đã xoắn nát, đáng lẽ phải chết mất xác lại đang ngưng tụ trên không trung phía xa.
Những chiếc đuôi khổng lồ sau lưng khua múa điên cuồng, chỉ là số lượng đã giảm xuống còn bảy chiếc.
Sắc mặt Cửu Vĩ Yêu Hồ tái nhợt nhìn Tiêu Trần ma tính, toàn thân không ngừng run lên.
Cô ta muốn chạy nhưng bản thân biết rõ không cách nào trốn thoát được.
So với Bàn Cổ Tà Tướng, người này còn kinh khủng hơn vô số lần.
Tiêu Trần nhân tính nhìn Cửu Vĩ Yêu Hồ, kéo kéo da mặt Tiêu Trần nhân tính nói: "Ầy, bỏ đi. Giết một lần là được rồi. Tuy cô ta làm tôi bị thương nhưng cùng giúp không ít việc."
Tiêu Trần ma tính liếc mắt nhìn Tiêu Trần nhân tính: "Cậu nói mà được à?"
Tiêu Trần nhân tính tức đến nổ đom đóm mắt, điên cuồng kéo da mặt con hàng mất nết này.
"Tôi đã thảm đến mức này rồi. Bà nội cậu chứ, nhường tôi một chút thì chết hả?"
Khuôn mặt Tiêu Trần ma tính bị kéo thành đủ kiểu nhưng vẫn rặt một vẻ đơ đơ như trước
"Được rồi, hôm nay cậu nói được là được."
Tiêu Trần nhân tính khá là bất ngờ, trợn mắt nhìn đối phương. Ai dè hôm nay tên đại ma đầu này lại dễ nói chuyện thế chứ.
Tiêu Trần ma tính nhẹ giọng nói: "Chuyện cậu biến thành thế này, nói gì thì tôi cũng không trốn được trách nhiệm
"Mẹ nó, cậu cũng thế cơ à!" Tiêu Trần nhân tính nghe được câu này thì lại bắt đầu nổi cáu.
Bản thân chuyển thế đầu thai, còn bị người ta treo lên đánh. Tình huống bi đát bây giờ đều là do bị con hàng này liên luỵ.
Tiêu Trần ma tính cười cười hối lỗi, chuyển sự chú ý đến thành trì tráng lệ trên không trung.
Thấy Tiêu Trần ma tính có vẻ trầm ngâm, Tiêu Trần nhân tính tò mò hỏi: "Hình như cậu biết cái Vận Mệnh Thiên Quốc vứt đi này hả?"
Tiêu Trần ma tính gật đầu:
"Cách đây không lâu, tôi đã nhìn thấy mấy chữ này trên bia đá ở một Thanh Đồng Thần Điện trong hư không.
Nhưng chúng đã bị hư hỏng nặng, không đọc điều gì có ích. Dựa vào vài câu còn sót lại, chỉ có thể suy đoán được là Vận Mệnh Thiên Quốc này hình như có tí liên quan nào đó đến Vĩnh Sinh."
Đối với Tiêu Trần nhân tính, con hàng này càng giải thích lại càng khó hiểu.
"Hồ ly lẳng lơ, đến đây đến đây..."
Thấy Tiêu Trần ma tính có vẻ khá là nghi hoặc, Tiêu Trần nhân tính hớn hở vẫy tay về phía Cửu Vĩ Yêu Hồ phía xa.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận