Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1828: Ai làm chủ (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:08
Tiêu Trần nhân tính gật đầu, nhìn Trần Thiếu Kiệt: "Nhà họ Trần các người, rốt cuộc là ai làm chủ?"
Trần Thiếu Kiệt nhìn cái lệnh bài trong tay Chương Thu Phong, hận đến cắn răng: "Từ giờ trở đi, ở đây tôi quyết định."
"Tốt." Tiêu Trần nhân tính gật đầu.
"Đại nghịch bất đạo." Chương Thu Phong thấy Trần Thiếu Kiệt coi Gia Chủ Lệnh ra gì, lửa giận thiêu đốt trong lòng: "Sau khi trở về, đại thiếu gia cũng đừng trách lão phu lắm mồm."
"Vậy thì ông đừng về nữa." Tiêu Trần nhân tính nói rồi tát Chương Thu Phong một phát.
Tiêu Trần thần tính lập tức che mắt của Cẩu Đản và Độc Cô Tuyết, trong miệng không ngừng lầu bầu: "Không nên nhìn, không nên nhìn..."
Bị một cái tát đánh lăn trên mặt đất, Chương Thu Phong thẹn quá thành giận, khí cơ trên người bỗng nhiên bạo phát, căn bản không nghĩ ra tại sao mình không thể tránh thoát cái tát của Tiêu Trần nhân tính.
Một màn kinh khủng xuất hiện, một tay của Tiêu Trần nhân tính trực tiếp xuyên qua tường hộ thể của Chương Thu Phong, bàn tay to bóp lấy cổ của ông ta.
"Hôm nay tôi sẽ cắt đầu của ông, treo lên trên mái nhà đầy nắng, để tôi xem sau này còn có ai dám nói chuyện hống hách trước mắt tôi dậy nữa."
Khí cơ màu xám trong tay Tiêu Trần nhân tính bỗng nhiên bạo phát, khí cơ sắc bén như đao trực tiếp cắt đầu của Chương Thu Phong xuống.
Một ngụy Đế mà lại chết như vậy. Chết một cách nghẹn khuất, chết một cách uất ức, chết một cách tùy tiện.
Tiêu Trần nhân tính ném đầu Chương Thu Phong cho Từ Kiến Quân: "Treo lên chỗ cao nhất cho tôi."
Từ Kiến Quân nhận lấy rồi gật đầu, không nói nhiều thêm lấy một câu, mang theo Bạch Chỉ đi ra ngoài làm việc.
Trần Thiếu Kiệt thấy một màn này cũng là choáng váng tại chỗ. Ngụy Đế, một trong những lá bài tẩy của nhà họ Trần, cứ như vậy chết ngắc. Thế này cũng quá ư là qua loa đi.
Hơn nữa thực lực của Tiêu Trần nhân tính, khiến trong lòng Trần Thiếu Kiệt rung động, có thể lập tức giết chết một ngụy Đế, Trần Thiếu Kiệt có một suy đoán lớn mật từ sâu trong nội tâm.
Tiêu Trần nhân tính giết người xong, cứ như là không có chuyện gì xảy ra, cười hì hì ôm vai Trần Thiếu Kiệt, "Tiểu tử, anh rất kiên cường, tôi xem trọng anh đó."
Trần Thiếu Kiệt cười khổ một tiếng: "Tuy rằng thằng mõ già Chương Thu Phong đáng ghét, nhưng lại rất được cha tôi tín nhiệm, chết ở chỗ này, tôi phải trả lời thế nào."
"Trả lời?" Tiêu Trần nhân tính làm bộ há hốc mồm, "Không phải anh là gia nhà họ Trần sao, anh phải trả lời ai cơ chứ."
"Tôi?" Trần Thiếu Kiệt nghệt mặt ra, mình thành gia chủ từ lúc nào, tại sao mình lại không biết.
"Thanh Phong Thần Nhai, cùng anh quay về nhà họ Trần, lúc trở lại, anh chính là gia chủ nhà họ Trần." Tiêu Trần nhân tính vỗ vai Trần Thiếu Kiệt, cười lên ha hả.
Sắc mặt Trần Thiếu Kiệt thay đổi thất thường, đây là muốn mình soán vị sao.
"Tốt." Trần Thiếu Kiệt suy nghĩ một chút, trịnh trọng gật đầu, "Một phần mười, nhà họ Trần tôi chỉ cần một phần mười của đội buôn."
"Hai phần mười, mặc dù tôi chẳng phải tốt lành gì, thế nhưng có chỗ tốt, nói lời giữ lời, nói hai phần mười chính là hai phần mười."
Tiêu Trần nhân tính nói xong, ngón tay nhẹ nhàng bắn ra: "Thanh Phong Thần Nhai nghe lệnh."
Lúc này, ở trong hư không cách Địa Cầu không xa, tất cả đại quân Thanh Phong Thần Nhai đang ẩn nấp đều quỳ một chân trên đất.
"Theo thiếu chủ nhà họ Trần về nhà cướp đoạt vị trí gia chủ. Nếu đối phương phản kháng, giết không tha."
Hai thiếu nữ dẫn đầu đáp một tiếng giòn tan, "Cẩn tuân pháp chỉ của Đại Đế."
Trần Thiếu Kiệt hơi nghệt ra, đây là muốn huyết tẩy nhà họ Trần à?
"Hà hà..." Tiêu Trần nhân tính cười tươi rói, "Nếu anh có năng lực khiến mọi chuyện hòa bình thì không cần động thủ. Ngoài ra, anh phải có đội ngũ của chính mình, giết một số lão già không nghe lời cũng chẳng sao."
Trần Thiếu Kiệt gật đầu, Tiêu Trần nhân tính nghĩ sâu xa hơn mình nhiều.
Giải quyết xong vấn đề phân phối, Tiêu Trần nhân tính chuyển sự chú ý lên đội buôn: "Đúng rồi, lập tức khởi công, cần bao lâu mới tạo dựng xong đội buôn?"
"Một năm. Tất cả tài nguyên đều có sẵn, nhân thủ cũng đủ, chỉ cần một năm thôi." Trần Thiếu Kiệt tự tin nói.
"Lâu quá." Tiêu Trần nhân tính lắc đầu.
"Chín tháng." Trần Thiếu Kiệt suy nghĩ một chút, "Lần này trở về rồi, tôi sẽ mang tất cả công tượng của gia tộc đến, chín tháng không ngủ không nghỉ là có thể hoàn thành."
"Được." Tiêu Trần nhân tính gật đầu, ngữ khí mang theo điểm vui đùa: "Vậy bây giờ anh lên đường luôn đi, chiếu cố mấy tiểu cô nương Thanh Phong Thần Nhai tốt cho tôi nhé, không thể bị đói."
Trần Thiếu Kiệt bất đắc dĩ cười cười, làm sao dám để đám sát thần kia bị đói chứ.
"Tiêu Tiêu cô nương." Trần Thiếu Kiệt có chút không tha nhìn Tiêu Trần thần tính.
"Hửm!" Tiêu Trần thần tính chớp mắt to, nhẹ nhàng lên tiếng.
Trần Thiếu Kiệt nhìn bộ dạng của Tiêu Trần thần tính, kích thích thiếu chút nữa não tụ huyết qua đời tại chỗ.

Bình Luận

0 Thảo luận