Một cô gái trẻ đang cõng một quyển trục còn lớn hơn nhiều so với cơ thể mình, ngồi trên một cái đầu cực lớn của một người đã chết, chống cằm, có chút nhàm chán nghiêng nhìn phía trên mình.
Cô gái mặc một chiếc váy dài màu xanh lam, trên người giản dị đến lạ thường, không có bất kỳ tô điểm cầu kỳ nào.
Tướng mạo cô gái vô cùng ngọt ngào, chẳng khác gì em gái nhà bên nghịch ngợm.
Cô gái nhìn nghiêng lên trên, ở đó có một lỗ đen rất lớn, trong lỗ đen thỉnh thoảng lại phát ra một tiếng kêu khóc cực lớn, giống như tiếng kêu rên của một người sắp chết.
"Đồ khốn kiếp..." Cô gái bất mãn dùng chân nhỏ dẫm lên cái đầu người chết dưới mông, tức giận nói: "Nếu các ngươi giải quyết hết chúng thì bây giờ không cần phải phiền phức như vậy."
Đúng lúc này, lỗ đen cực lớn đột nhiên bắt đầu vặn vẹo bất quy tắc, tiếng kêu khóc phát ra càng mãnh liệt hơn, giống như có vô số người sắp chết đang cùng nhau rú thảm.
"Răng rắc, răng rắc..."
Hố đen cực lớn đó vậy mà lại xuất hiện một vết nứt ở giữa.
Cô gái đột nhiên đứng lên, sắc mặt biến đổi rất sâu trở nên vô cùng nghiêm túc.
Cô gái cởi quyển trục trên lưng xuống hung hăng ném về phía trên, quyển trục khổng lồ từ từ mở ra, ánh sáng vàng vọt lên.
Vô số phù văn thần bí huyền ảo bên trong ánh sáng vàng bay lên lao thẳng về phía vết nứt cực lớn.
"Có bà đây canh giữ ở đây mà chúng mày còn dám làm loạn." Cô gái cười lạnh, tiện tay nắm lấy, một cây trường thương đen không biết lơ lửng đã bao lâu ở phía xa rơi vào tay cô gái.
Cô gái giơ trường thương màu đen, bắt đầu chạy băng băng trên cái đầu khổng lồ.
"Uỳnh, uỳnh, uỳnh..."
Cơ thể nhỏ nhắn xinh xắn của cô gái giờ phút này bùng lên sức mạnh không thể tưởng tượng nổi. Cái đầu khổng lồ giống như một hành tinh bị đạp lõm xuống từng khối.
Lưu quang màu vàng chảy ra từ mỗi lỗ chân lông trên thân thể khi cô gái đang chạy.
Hào quang quấn lên trường thương màu đen, khắc vào từng phù văn màu vàng, trường thương bỗng nhiên nổi lên kim quang, thần uy đại thịnh.
"Đi."
Cô gái mượn lực lượng chạy lấy đà, trên tay đột nhiên dùng phát lực, giống như phóng lao ném trường thương trong tay ra ngoài.
Trường thương phát ra một tiếng gào thét chói tai óc, xuyên qua không gian ảm đạm nơi đây, lao thẳng đến lỗ đen.
"Đâm chết kẻ nào thì tính kẻ đó, ai bảo chúng mày cả ngày làm càn." Cô gái trợn tròn mắt.
Thế nhưng, trường thương không lao vào lỗ đen như mọi khi, lần này trường thương đâm thẳng vào vết nứt.
"Oành..."
Một tiếng va chạm cực lớn âm ầm vang lên, ánh sáng cực kỳ chói lọi chiếu sáng cả nơi hẻo lánh ảm đạm này.
"Hả?" Cô gái hơi nghi hoặc nghiêng nghiêng cái đầu nhỏ, khoảnh khắc tiếp theo, sắc mặt thay đổi rõ rệt.
Giờ phút này, một con mắt khổng lồ xuyên qua vết nứt đen, xuất hiện trong tầm mắt của cô gái.
Con mắt đó chứa đầy những thứ không thể diễn tả được, sợ hãi, tuyệt vọng, vặn vẹo, vân vân và mây mây. Dường như mọi điều tồi tệ đều có thể nhìn thấy trong con mắt này. Nhưng điều kỳ lạ chính là con mắt này lại trông rất bình tĩnh, bình tĩnh như một đầm sâu không hề bị xáo trộn.
Vẻ mặt cô gái cực kỳ nghiêm túc, ánh sáng vàng thần thánh trên người đột nhiên bộc phát, lập tức tràn ngập toàn bộ nơi hẻo lánh.
Nhưng con mắt đó chỉ nhàn nhạt liếc nhìn cô gái, rồi tập trung sự chú ý vào những chân cụt tay đứt đang trôi nổi.
Nhìn vô số chân cụt tay đứt, trong con mắt khổng lồ ấy vậy mà lại hiện lên một tia cảm xúc nhớ lại.
"Mày xem thường ai đó!" Bị con mắt khổng lồ bỏ qua, cô gái rống lên dữ dội như một con hổ nhỏ.
Khi âm thanh táo bạo này vang lên, toàn bộ không gian bắt đầu kịch liệt chấn động.
Một cái bóng ma cực lớn xuất hiện phía trên lỗ đen, không gian ảm đạm lập tức tối sầm lại.
Trong bóng ma phát ra tiếng nổ vang rung trời, những ánh chớp ngũ lần lược bốc lên trong bóng mà ở đằng kia.
Con mắt khổng lồ chỉ khẽ chớp chớp, sương mù đen kịt trào ra.
Những đám sương mù đen kịt này vặn vẹo, uốn lượn phát ra những tiếng thét chói tai.
Nơi sương mù đen đi qua, mọi thứ đều bị ô nhiễm, những chân cụt tay đứt đó biến thành những thứ thối rữa, chạm vào liền vỡ nát.
Ngay cả không gian hư vô cũng không may mắn thoát khỏi, những vết nứt xuất hiện giống như một tấm gương vỡ vụn.
"Oành oành..."
Vào lúc này, hàng trăm thần lôi ngũ sắc khổng lồ như dải ngân hà lao xuống từ bóng ma phía trên lỗ đen âm ầm nện xuống.
Thần uy mênh mông cuồn cuộn, sáng chói đến cực điểm.
Nhưng, điều đáng sợ là ngay khi thần lôi ngũ sắc tiếp xúc với màn sương đen đang bốc lên, lập tức tịt ngòi.
Thần lôi ngũ sắc trong nháy mắt bị ô nhiễm biến thành màu đen, còn chưa dẹp yên tai hoạ thì thần lôi đã thối rữa, tan thành bong bóng.
Cô gái tức giận nghiến răng nghiến lợi, hung hăng đập bàn tay nhỏ bé của mình hai cái trước mặt.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận