...
Lúc này, Tuyết Quốc đã hỗn loạn.
Trước khi một con vật khổng lồ giáng xuống Tuyết Quốc, một cái bóng khổng lồ bao phủ xuống, áp lực khủng bố phủ lên toàn bộ Tuyết Quốc một tầng bóng mờ.
Đại quân Yêu tộc canh gác bên ngoài Tuyết Quốc đã thủ thế, sẵn sàng cho một trận đại chiến.
Bây giờ là thời điểm nhạy cảm nhất ở Tuyết quốc, Yêu Hậu sinh con, người của Huyền Trạch Thiên Cung rõ ràng thừa dịp lúc này để phát động công kích, âm hiểm vô cùng.
Một nữ tử với mái tóc bạch kim, áo dài trắng, khuôn mặt xinh đẹp đứng trên mép đĩa bay lớn, lạnh lùng nhìn xuống phía dưới.
Thỉnh thoảng có những tinh thể băng trắng xoay tròn quanh cô ta, tản ra hàn khí lạnh như băng, điều này càng làm cho nữ tử tuyệt mỹ càng thêm lạnh lẽo, không nhiễm khói lửa nhân gian.
Nữ tử này tên là Bạch Thường, đại trưởng lão của Huyền Trạch Thiên Cung, tên tuổi của cô ta ở toàn bộ Thương Minh đại lục, có thể nói là không ai không biết không ai không rõ.
Bạch Thường không chỉ có dung mạo tuyệt mỹ mà tu vi còn nằm trong top ba của toàn Thương Minh đại lục.
Ngoài Yêu Hậu trước kia, Cung chủ của Huyền Trạch Thiên Cung và Đại tế tự của Thiên Hoành đế quốc, có lẽ chỉ có một mình cô ta.
Nữ tử như vậy vốn là con cưng của trời, cộng thêm đủ loại vầng sáng, quả thật rất thích hợp với đãi ngộ của nữ chính.
Bạch Thường lẳng lặng nhìn Tuyết Quốc rối loạn bên dưới, một bức màn ánh sáng màu vàng cực lớn bỗng sáng lên.
Đại trận Yêu tộc đã bị hư hại trước đây, sau một trăm năm đã được sửa chữa, bây giờ nó cuối cùng cũng có chút công dụng.
"Cô nói một người có thể ngã hai lần xuống cùng một chỗ không?" Bạch Thường không đầu không đuôi hỏi một câu như vậy.
Nữ tử bên cạnh cô ta không rõ ràng cho lắm lại không dám nói bừa.
"Bảo trưởng lão chấp pháp tới gặp tôi." Bạch Thường nói xong, bóng dáng đột nhiên biến mất.
"Phù." Những nữ tử xung quanh thở dài nhẹ nhõm một hơi, áp lực khi ở bên cạnh Đại trưởng lão quá lớn.
Trong một căn phòng yên tĩnh phía trên chiếc đĩa khổng lồ, Bạch Thường ngồi trên một tấm bồ đoàn.
Một nữ tử xinh đẹp đi tới đi lui trong phòng, nhìn chỗ này, sờ chỗ kia như một đứa bé hiếu kỳ.
"Hồng Liên, cô có mấy phần nắm chắc sẽ phá vỡ được đại trận của Yêu tộc?" Bạch Thường nhìn nữ tử đang đi tới đi lui, khẽ cau mày.
"Không biết nữa." Hồng Liên thoáng cái đã chạy tới bên cạnh Bạch Thường, thần thần bí bí nói: "Nhưng mười năm trước tôi đã phái người đi vào. Nếu tính thời gian, con bé kia năm nay đã hai mươi sáu tuổi!"
Bạch Thường lạnh như băng nói: "Lần này, mượn danh nghĩa Hàn Tử Kỳ giết người của Thiên Cung ta để xuất binh. Nếu không phá được trận, cuối cùng Yêu tộc có thể chỉ giao một mình Hàn Tử Kỳ. Kết quả như thế cô phải biết rõ."
Hồng Liên bất đắc dĩ giang hai tay ra: "Tôi có thể làm sao giờ? Dù sao chúng ta cũng đã đưa người vào. Có thể phá trận hay không thì mặc cho số phận vậy!"
"Tôi không thích bốn chữ này." Bạch Thường lạnh như băng nói.
"Được rồi, tôi hiểu rồi, tôi đi nhá thúc thúc." Hồng Liên lắc lắc eo nhỏ đi ra khỏi phòng, nhân tiện còn quay đầu lại làm cái mặt quỷ.
"Muốn bỏ tốt bảo vệ xe sao? Yêu tộc các ngươi tính toán hay thật." Bạch Thường nhìn đàn hương trong phòng, lạnh lùng lẩm bẩm.
...
Trong nhà của Hàn Tử Kỳ, Hàn Tử Kỳ đang quét dọn, cô quét rất cẩn thận, từng ngóc ngách đều không bỏ qua.
Bởi vì ngôi nhà này sau này có thể không có người ở nữa.
Hàn Tử Kỳ là một người rất hoài niệm, ở đây nhiều năm như vậy, thật sự có chút không nỡ.
Sau khi cắt tỉa cỏ trong sân, Hàn Tử Kỳ đã tự tay pha một ấm trà ngon.
"Đã bao lâu rồi không yên tĩnh như vậy."
Nhìn áp lực trên bầu trời, Hàn Tử Kỳ cười tự giễu.
Vừa mới nhấp một ngụm trà, mấy nữ tử áo giáp tư thế hiên ngang vội vàng vọt vào sân nhỏ.
"Đại nhân, chúng tôi sẽ đưa ngài đi." Mấy nữ tử chạy đến bên cạnh Hàn Tử Kỳ, nhấc Hàn Tử Kỳ lên, muốn xông ra ngoài.
Hàn Tử Kỳ nhẹ nhàng lắc đầu, một từng vòng gió xuất hiện, đẩy mấy người kia ra.
"Tôi đi rồi, đám đàn bà thối tha Huyền Trạch Thiên Cung lại có lý do để khai chiến chống với Tuyết Quốc ta."
"Đại nhân, Tuyết Quốc căn bản là lấy ngài làm người chết thay." Nữ tướng quân đi đầu nổi giận đùng đùng nói.
"Ngay cả khi ngài không giết mấy người Huyền Trạch Thiên Cung đó, thì đám đàn bà thối tha đó chắc chắn sẽ tìm những lý do khác để xâm chiếm Tuyết Quốc thôi." Một nữ tử khác phụ họa.
Hàn Tử Kỳ mỉm cười, cô không phải đồ ngốc, sao có thể không biết loại chuyện này chứ.
Chỉ là Tuyết Quốc không có lựa chọn nào khác mới đưa ra hạ sách đẩy mình ra ngoài này.
Bạch Thường có mối thù rất lớn với Yêu tộc, ra tay với Yêu tộc chỉ còn chuyện sớm hay muộn, lần này Yêu Hậu sinh con chính là cơ hội tốt trời cho, cô ta không có khả năng bỏ qua.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận