"Phi, đạo gia là bị cuộc sống ép buộc." Lão đạo sĩ nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, không có ý tứ xấu hổ nào cả.
Lúc này "Cửu Long Ngự Thiên trận" đột nhiên điên cuồng chấn động, tiếng rồng ngâm vang lên rung trời.
"Súc sinh kia lại điên rồi à?" Ông già cau mày.
Lão đạo sĩ bất đắc dĩ giang hai tay nói: "Chẳng phải chỉ nướng mấy con rắn dài trước mặt nó thôi sao, cứ làm như sắp chết ấy."
"Ầm!"
"Cửu Long Ngự Thiên trận" bên ngoài biển rộng điên cuồng gầm thét, từ dưới biển xuất hiện một thần long cao khoảng ngàn trượng, nó đứng lên, lạnh lùng nhìn hai ông già.
Đây là đối thủ của lão đạo sĩ, một con thần long sắp bước vào Ngụy Đế.
"Đệch mẹ mày, yên lặng cho đạo gia một tí cái coi." Lão đạo sĩ không hề có phong phạm dựng thẳng ngón giữa lên.
Thần long lạnh lùng liếc nhìn hai người một cái rồi lại lặn xuống biển, ánh mắt oán độc khi rời đi khiến người ta không rét mà run.
Ông già bất đắc dĩ thở dài: "Nếu trận bị phá, người chết đầu tiên sẽ là lão già ông đấy."
Lão đạo sĩ liếc mắt, không biết từ đâu lấy ra một cái đùi gà, gặm.
Lão đạo sĩ vừa nhai vừa nói: "Chết cũng được, không chết cũng được."
"Đúng rồi, không phải ông suốt ngày khoe khoang, am hiểu liên hoành hợp tung ấy ư, tại sao lại không lôi kéo mấy kẻ lợi hại đến vậy?"
Lão già giang hai tay: "Cái gì có thể kéo được đều đã kéo tới rồi, hiện tại chính là kết quả tốt nhất."
"Vậy thì ông nghĩ chúng ta có thể kiên trì được bao lâu nếu trận bị phá?" Lão đại sĩ cười ha hả hỏi.
"Tối đa mười phút." Ông già bất đắc dĩ nở nụ cười.
Đôi khi mọi thứ tuyệt vọng đến mức, dù bạn cố gắng hết sức, có lẽ chỉ đổi lại là sẽ chết muộn hơn một chút mà thôi.
"Tôi nghĩ không chỉ vậy đâu." Lão đạo sĩ cười lắc đầu: "Đôi khi ông không thể bỏ qua sức mạnh bùng nổ của một người vì bảo vệ người thân bằng hữu đâu."
"Có lẽ vậy!" Ông già nhìn về phía xa: "Cái chúng ta cần là một thế giới với những anh hùng, chứ không phải một thế giới mà tất cả mọi người đều chết trong trận chiến."
Thành phố Minh Hải.
Con chó ngốc nằm trên bãi cỏ ngủ thiếp đi, nó nhớ lời dặn của Tiêu Trần, đừng ra ngoài cứng rắn.
Mấy ngày nay con chó ngốc không làm gì cả, suốt ngày đi loanh quanh, ăn rồi ngủ, ngủ dậy rồi lại ăn.
Thực ra, con chó ngốc không phải hoàn toàn không có chuẩn bị, nó đã trở lại Minh Phủ một chuyến, cứu binh nhất định không thể tiến vào, mấy vị Minh Ti không có khả năng đồng ý phát binh.
Con chó ngốc quay trở lại, chỉ để lấy hết hàng tích trữ của mình.
Con chó ngốc rất vui vẻ, bởi vì nó nghĩ rằng mình có những hàng tích trữ này, ít nhất những có thể giết những người kia trở tay không kịp.
Về phần Hắc Phong, hai ngày qua bận rộn đến mức sụt đi mấy kí, thậm chí mông cũng không còn căng tròn như trước.
Hơn nữa trái tim của Hắc Phong đang rỉ máu, nhắc đến là đau lòng.
Để chống lại cuộc tấn công quy mô lớn của Dạ Đàm đại thế giới, "Cửu Long Ngự Thiên trận" mà hắn ta bố trí đã tiêu hao hết sạch của cải mà hắn ta đã tích góp từng tí một suốt cả nửa đời người.
Mặc dù Hắc Phong cả ngày hùng hùng hổ hổ, nhưng cuối cùng hắn ta vẫn bố trí xong đại trận.
"Cửu Long Ngự Thiên trận" có năng lực phòng thủ mạnh nhất, quy mô trình độ của nó hùng vĩ đến mức thậm chí bao phủ toàn bộ lãnh thổ Hoa Hạ.
Chín long mạch tốt nhất của Hoa Hạ đều được Hắc Phong lợi dụng.
Hắc Phong gọi điện cho tiểu đệ, lái máy bay riêng đi Côn Luân.
Bởi vì mắt trận của "Cửu Long Ngự Thiên trận" được thiết lập trên núi Côn Luân, tổ long mạch của Hoa Hạ.
Mặc dù "Cửu Long Ngự Thiên trận" được xưng là phòng thủ mạnh nhất, nhưng chỉ cần là đại trận, đương nhiên sẽ có điểm yếu của nó.
Hơn nữa thời gian quá gấp gáp, rất nhiều nơi Hắc Phong chưa kịp hoàn thiện.
"Cửu Long Ngự Thiên trận" có hai điểm yếu.
Thứ nhất, nếu các long mạch chống đỡ sự vận hành của đại trận bị phá hủy, đại trận sẽ sụp đổ.
Đặc biệt, nếu long mạch Côn Luân chống đỡ cho mắt trận bị phá hủy, đại trận có thể sụp đổ trong nháy mắt.
Thứ hai, mặc dù khả năng phòng ngự vật lý của đại trận gần như hoàn hảo, nhưng đại trận phòng ngự lại không quá lý tưởng đối với một số thần thông của linh hồn quỷ dị.
Hiện giờ Dạ Đàm đại thế giới vẫn chưa công phá đại trận, chẳng qua là vì bọn hắn chưa quan thuộc với đại trận mà thôi.
Chỉ cần thời gian trôi qua càng lâu, bọn hắn nhất định sẽ tìm ra điểm yếu của đại trận này, nhưng đối với điểm yếu này Hắc Phong cũng không lo lắng.
Bởi vì có sự tồn tại của con chó ngốc, một nhân vật chuyên gia trị âm hồn, nếu có linh hồn nào lọt vào đại trận chắc chắn sẽ bị chó ngốc phát hiện và giết chết trước tiên.
Hắc Phong chỉ sợ là người trong đại trận làm mấy chuyện ngu xuẩn.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận