Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1296: Mọi người chuẩn bị đại chiến

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
...
Ở biên giới phía tây của Hoa Hạ, tập hợp hàng triệu đại quân Yêu tộc của Cẩu Đản.
Đội quân mặt đất của Dạ Đàm đại thế giới đang thông qua nơi này nhìn chằm chằm vào "Cửu Long Ngự Thiên trận".
Đội quân Địa Long khổng lồ của Dạ Đàm đại thế giới khiến cho cả mặt đất như rung lên.
Kể từ khi Tiêu Trần rời đi, Cẩu Đản chưa từng nhắm mắt, cô mặc một bộ Tỏa Tử Hoàng Kim Giáp của Yêu Vương đời trước để lại, mang theo Định Hải Thần Châm, ngày đêm tuần tra tuyến đầu biên cảnh.
Cẩu Đản biến từ một hiệu trưởng thành một chiến sĩ.
Vào thời điểm nguy nan nhất này, không một đại yêu nào thuyết phục Cẩu Đản về hậu phương chỉ huy tác chiến.
Bởi vì truyền thống của Yêu tộc từ trước đến nay luôn là mỗi khi gặp đại nạn, Yêu Vương sẽ làm gương cho binh sĩ, xung phong liều chết phía trước.
Yêu Vương đời trước như thế, mặc dù Yêu Vương đời này là nữ tử vẫn như thế.
Hoàng Kim Tỏa Tử Giáp và Định Hải Thần Châm đó đã kế thừa ý chí của Yêu Vương từ thế hệ này sang thế hệ khác.
...
Ở biên giới phía Bắc.
Vào thời khắc sinh tử này, các đại gia tộc và tổ chức lớn trên toàn thế giới cuối cùng cũng bỏ đi hiềm khích trước đây, đoàn kết lại với nhau.
Bọn họ đang thủ ở nơi này, đối mặt trực diện với hàng trăm kiếm tiên của Dạ Đàm đại thế giới.
Mặc dù chỉ có trăm vị kiếm tiên, nhưng cảnh giới thấp nhất của bọn chúng cũng là cảnh giới Yên Diệt.
Trong số đó có một số kiếm tiên, khí tức càng khủng bố đến cực điểm, trong hơi thở ẩn chứa hào quang vạn trượng.
Đó là Thần Vô Chỉ Cảnh trong truyền thuyết.
Lực lượng tập hợp của một đại thế giới khủng bố đến mức khiến cho người ta tuyệt vọng.
Nếu như không có Ngụy Đế như con chó ngốc ở đây, chỉ sợ đại quân kiếm tiên này có thể tiêu diệt sạch tất cả mọi người.
Nhìn những kiếm tiên khủng bố đang tán gẫu cười đùa vui vẻ bên ngoài "Cửu Long Ngự Thiên trận", khí thế một triệu đại quân Nhân tộc bị đè ép gắt gao.
Thanh Y tự mình mặc giáp ra trận, nếu Tiêu Trần không thể quay về, chỉ sợ đây sẽ là trận chiến cuối cùng của anh ta, trận chiến cuối cùng vì Hoa Hạ.
...
Ở biên giới phía nam.
Hai tộc Thần Ma của Hoa Hạ, cộng với những sinh vật lộn xộn ở nước ngoài còn lại đang canh giữ ở đây.
Ma cà rồng, ác ma, ác linh, dị chủng, những sinh vật lộn xộn này, xem lẫn với nhau để tạo thành một lực lượng khủng bố.
Bọn họ phải đối mặt với một tiểu đội chỉ có hai mươi sinh linh.
Mặc dù chỉ đối mặt với một tiểu đội chỉ có hai mươi sinh linh, nhưng đây có thể là chuyến tuyến áp lực nhất trong tất cả các mặt trận, bởi vì hai mươi kẻ mà bọn họ đối mặt đều là những đại ma khủng bố.
Xi Vưu hai ngày nay rất cao hứng, thậm chí còn mong muốn được giao thủ với những đại ma này, bởi vì số của hắn ta là binh chủ, sinh ra là để chiến đấu.
Một chú gấu trúc ú nu chỉ có thể lăn, đang lăn qua lăn lại bên cạnh hắn ta, chơi đùa cực kỳ vui vẻ tựa như không hề cảm thấy sự áp lực trong không khí kia.
Mấy kẻ không biết gì luôn rất kỳ quái, Xi Vưu làm sao cưỡi tên này vào chiến trường đây.
...
Chiến tuyến phía Đông.
Toàn bộ binh lực đã dùng hết, không còn binh lực dư thừa để bố trí đến nơi giáp biển này.
Chỉ có một lão đạo sĩ với mái tóc hoa râm ngồi trên một hòn đảo hoang.
Mọi người đều thích gọi ông là Bạch Vân Quan chủ, một ông thầy tướng số vô liêm sỉ, suốt ngày đánh lừa khách du lịch, phá đạo xem rút thăm.
"y yô, cái xương già lọm khọm của tôi vậy mà còn rút trượt, sao thảm dữ vậy trời." Lão đạo sĩ ngồi trên đảo, liên tục than thở.
Trước mặt ông là một đống lửa, trên đống lửa đang nướng một con Giao Long dài đến một trượng, mùi thơm mê người thoang thoảng rất xa.
Đột nhiên có một ông già xuất hiện trước mặt lão đạo sĩ, cầm lấy Giao Long vừa nướng chín bắt đầu gặm.
"Quỷ Cốc lão nhi, ông đừng khinh người quá đáng nhá." Lão đạo sĩ tức đến mức tóc tai dựng đứng, ném ra hai lá bùa màu tím.
Trong chốc lát phong vân mãnh liệt, sấm sét màu tím thô nhám như thùng nước bổ tới tấp vào người ông già giật đồ ăn.
"Phi... Sao ông vẫn keo kiệt như vậy chứ, ăn của ông có tí đồ mà ông dùng sét đánh tôi à?" Ông già lập tức gặm sạch sành sanh Giao Long, chỉ còn lại một đống xương.
"Ông... ông, thằng chó này, hôm nay đạo gia tôi sẽ vì dân trừ hại trước." Lão đạo sĩ nhìn đống xương còn sạch hơn đĩa bị chó liếm, trong lòng tức giận đến mức suýt chút nữa não tụ huyết.
"Phi, hai chúng ta ai là hại khó nói lắm đấy?" Ông già xỉa răng vẻ mặt khinh thường: "Mấy năm qua ông ở Bạch Vân Quan lừa đảo không ít đâu nhỉ. Mấy cô gái lớn, con dâu nhỏ kia đến xem tướng số, vừa được sờ soạng đôi bàn tay bé, vừa kiếm được không ít tiền, vậy mà ông còn keo thế?"

Bình Luận

0 Thảo luận