Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 694: Làm sao chia chim nhỏ (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:14:48
Tiêu Trần nhân tính cười lắc đầu, đùa cũng đùa đủ rồi, duỗi tay khoa tay múa chân trước cái trán của thân thể.
"Chia từ chính giữa, mỗi người một nửa, không có ý kiến gì chứ?"
Tiêu Trần ma tính gật đầu, biểu thị có thể.
Vẻ mặt Tiêu Trần thần tính lại không vui, nhìn chằm chằm đũng quần trên thân thể nói: "Chia như cậu, chim nhỏ làm sao bây giờ? Cũng phải chia đôi nhau ra ư?"
"Hửm?" Tiêu Trần nhân tính sửng sốt nói: "Cậu lo lắng cái này làm gì, thân thể này cũng chỉ dùng để dung nạp thần hồn tạm thời, các cậu nhất định phải trọng tố thân thể."
Tiêu Trần thần tính quệt mồm, không vui nói: "Tôi mặc kệ, cậu phải phân chim nhỏ cho tôi."
"Cậu có bạn gái à? Cần chim nhỏ làm chi?" Tiêu Trần nhân tính dở khóc dở cười hỏi.
"Ai cần cậu lo, tôi không dùng hai quả trứng được đâu!"
Tiêu Trần nhân tính liếc mắt: "Cảm tình con mẹ cậu, không có hai quả trứng sẽ lên trời hay sao."
"Mắc mớ gì tới cậu, đại ngu ngốc."
Tiêu Trần nhân tính lại nhìn Tiêu Trần ma tính hỏi: "Nói thế nào? Nếu không thì cậu?"
Tiêu Trần ma tính cũng trịnh trọng gật đầu: "Chuyện liên quan đến tôn nghiêm của đàn ông, cái này tôi phải lấy."
Thực ra về sau trọng tố thân thể liền có thứ này, không cần thiết phải cạnh tranh ở đây, Tiêu Trần ma tính chỉ là muốn làm Tiêu Trần thần tính ghê tởm mà thôi.
"Đại ma đầu, mi có ý định sống mái với ta đúng không." Tiêu Trần thần tính giơ nắm tay, bộ dạng muốn cắn người.
"Ha hả!" Tiêu Trần ma tính cười cười tỏ ra chẳng đáng: "Thân thể này có một nửa của ta, yêu cầu của ta hoàn toàn hợp lý, mi còn muốn cướp trắng trợn hay sao?"
"Đại ma đầu, ta thấy là hôm nay mi không đến Hoàng Hà thì chưa chết, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, thiên đường có đường mi không đi, địa ngục không cửa mà mi lại xông tới, ngày hôm nay ta cướp trắng trợn cho mi xem."
Tiêu Trần thần tính nói lộ ra hai cái răng nanh, cười giống như một tiểu ác ma.
Kim quang trên người Tiêu Trần thần tính đột nhiên tăng vọt, phù chú trên cái trán bỗng xẹt qua một tia đao khí kim sắc.
Đao khí kéo dài ra, nhanh chóng kéo ra khoảng cách vạn trượng.
Trên không đen nhánh bị đao khí kim sắc kinh khủng kéo ra một cái lỗ lớn.
Chỗ rách không ngừng to lên, một tòa thành trì màu vàng cao lớn, chậm rãi bay ra từ trong khe.
Dáng vẻ Tiêu Trần nhân tính e là sợ thiên hạ chưa loạn, lông bông nằm trên hư không, làm một quần chúng ăn dưa.
"Thiên Nhai Bất Động Thành." Mí mắt Tiêu Trần ma tính giật giật, trong lòng có chút sợ hãi.
Bản thân đồ chơi này vốn đã có năng lực trấn áp mạnh mẽ, trời sinh áp chế đối với loại người sử dụng ma khí như hắn.
Kinh khủng nhất là tòa thành này tổng cộng chia làm mười hai tầng, mỗi tầng đều có một người thủ thành.
Những người thủ thành này, cảnh giới thấp nhất cũng là Thần Đạo Nhị Cảnh trong Nhân Diệt Chi Cảnh.
Người thủ thành ba tầng đầu tiên thậm chí đã tới cảnh giới Thần Vô Chỉ Cảnh, mỗi một vị chắc chắn đều mạnh hơn Huyết Thần.
Đương nhiên người thủ thành ba tầng đầu tiên có thể bỏ qua không tính, bởi vì sau khi tiến vào Thần Vô Chỉ Cảnh, bọn họ không dám bước ra khỏi Thiên Nhai Bất Động Thành.
Nhưng mà chín vị còn lại, chiến lực cộng lại cũng có thể nói là hủy thiên diệt địa, căn bản không phải Tiêu Trần ma tính bây giờ có thể chống đỡ.
Đây cũng là lý do vì sao con hàng như Tiêu Trần thần tính khờ khạo hồn nhiên như thế vẫn có thể sống yên lành cho tới ngày nay, không bị người ta lừa gạt đi vào lò đào than đá.
Thập Nhị Cung này đều là liếm cẩu trung thành nhất của Tiêu Trần thần tính.
Thực sự thì Thập Nhị Cung che chở cho con hàng này như là tổ tông, chẳng khác gì nắm trong bàn tay sợ ngã, ngậm trong miệng sợ tan.
Một bóng người chạy như điên từ tầng một phía dưới Thiên Nhai Bất Động Thành ra.
Đó là một người đàn ông vóc người cao lớn, mặt như quan ngọc, cực kỳ tuấn tú.
Bên cạnh người đàn ông trôi lơ lửng một cái bút lông, không ngừng xoay tròn theo chiều kim đồng hồ quanh người anh ta.
"Thiên Lang tinh, ở đây, ở đây." Tiêu Trần thần tính sôi nổi vui vẻ hô.
Người đàn ông nhìn Tiêu Trần thần tính, chạy chạy liền khóc lớn lên, khóc đến đau lòng tột cùng.
"Hu, Đại Đế của tôi, làm sao mà ngài chỉ còn thần hồn thôi vậy, thân thể của ngài đâu?"
Thiên Lang tinh vừa khóc vừa gào khan.
Thiên Lang tinh đi tới trước mặt Tiêu Trần thần tính, một tay ôm lấy Tiêu Trần thần tính vào trong ngực, khóc đến trời đất u ám.
"Thiên Lang tinh không được vô lễ." Một bóng người màu đỏ bỗng nhiên phủ xuống.
Vẫn là người đàn ông có diện mạo anh tuấn đến mức tận cùng.
"Kỳ Lân tinh, anh nhìn một chút đi, Đại Đế đã thành cái dạng gì, tôi tức giận còn không được sao? Hu hu." Thiên Lang tinh vừa chảy nước mũi vừa chảy nước mắt gào to.
Kỳ Lân tinh không đáp lại Thiên Lang tinh, cung kính khom lưng hành lễ với Tiêu Trần ma tính còn có Tiêu Trần nhân tính.

Bình Luận

0 Thảo luận