Suy đoán của nó rất chính xác nhưng lại chả có tác dụng gì.
Với tính tình lành nhạt của Tiêu Trần, chịu đáp lại nó mới là chuyện kỳ quái nhất quả đất.
Không ai đáp lại lời của tộc trưởng. Lúc này đứa bé đã chạy tới chỗ một con hắc hổ ở cách đó không xa.
Dù cách nhau cả chục mét nhưng áp lực khổng lồ kia vẫn khiến đứa nhóc con nơm nớp lo sợ.
Con hổ đã chặn kín đường đi phía trước.
"Tránh ra... đi." Nhóc con lắp bắp nói.
"Gâu gâu" golden bên cạnh cũng sủa loạn như đang gia tăng lòng can đảm cho chủ nhân của mình.
"Thứ không biết sống chết."
Chiến sĩ trên lưng hắc hổ cười khẩy rồi rút cung tên ra bắn, động tác rất liền mạch lưu loát
Cùng với âm thanh xé gió của mũi tên, cuồng phong cũng tự dưng xuất hiện.
Mũi tên biến thành một con cự hổ, giương nanh múa vuốt tấn công về phía đứa bé gái.
"Ầm!"
Điều bất ngờ là mũi tên đột ngột đổi hướng, bắn thẳng lên trời.
Lúc này trong không khí bỗng xuất hiện một dao động rất quỷ.
Trong không gian phía sau đứa bé gái, những gợn sóng đen không ngừng cuộn trào.
"Chạy mau!"
Cảm nhận được sức mạnh khủng bố trong những gợn sóng đen, tộc trưởng quát lớn. Thân thể nó đột nhiên vọt lên khỏi mặt đất với tốc độ cực nhanh.
Nhưng nó vừa mới rút lên chưa được 10m thì bỗng khựng lại trên không trung một cách rất kỳ lạ.
Bất cứ nơi nào gợn sóng đi qua mọi thứ đều hóa thành bột phấn màu đen, bị gió thổi bay rồi nhẹ nhàng phiên tán.
Cảnh tượng này khiến tộc trưởng đang ở giữa không trung trừng muốn nứt cả tròng mắt.
Đội kỵ binh tinh nhuệ nhất của bộ tộc Ma Hổ không chết trận sa trường mà lại chết một cách không rõ ràng ở đây.
"Ai? Đi ra đây."
Tộc trưởng dùng hết sức nhưng vẫn không thể nhúc nhích được một chút nào, nó chỉ có thể điên cuồng gầm lên.
"Đi về phía trước." Giọng Tiêu Trần lại vang lên.
Không bị hắc hổ cản đường, nhóc con laị chạy chầm chậm về mục tiêu phía trước.
"Bùm!"
Sau khi đứa bé đã chạy được một quãng xa xa, tộc trưởng bộ tộc Ma Hổ đã nổ tung thành một đống thịt nát.
Động tĩnh ở đây khiến cho thôn làng chú ý.
Một đám quái vật đầu hổ thân người có lớn có nhỏ, có trẻ có già cũng nhau xông ra.
Đứa bé gái chạy chầm chậm trong thôn trang, sợ đến nỗi không dám ngẩng đầu.
Phản ứng đầu tiên khi đám quái vật nhìn thấy đứa bé chính là muốn lao vào giết chết cùng ăn tươi nó luôn.
Nhưng hôm nay đã định trước bọn chúng mới chính là con mồi, còn đứa nhóc này chính là miếng mồi trong tay thợ săn.
Tất cả tộc nhân của bộ tộc Ma Hổ, chỉ cần là kẻ nổi lên sát tâm thì đều bị cố định, thân thể cứng còng.
Điều khiến người ta buồn cười chính là trong số hơn một ngàn tộc nhân của bộ tộc Ma Hổ cuối cùng chỉ có ba tên không bị cố định, bởi vì bọn chúng là những kẻ duy nhất không động sát tâm.
Tiêu Trần dắt theo đứa bé gái biến mất trong một căn phòng của tòa kiến trúc cao nhất nơi này, để lại phía sau một thôn trang giống như địa ngục.
Còn ba tên không bị Tiêu Trần giết chết thì lại bị doạ sợ đến chết.
Đến đây có thể tuyên cáo, hôm này bộ tộc Ma Hổ siêu mạnh chính thức diệt tộc.
Sau một nén hương, có một bóng người xuất hiện trong thôn trang, nhìn thấy cảnh tượng máu thịt văng khắp tung toé ở đây thì không ngừng nôn mửa
"Là kẻ nào đã tàn sát Ma Thần tộc của chúng ta." Tiếng gào thét điên cuồng vang vọng giữa thiên địa.
...
Năm Thần đạo thứ hai, tuyết rơi dày đặc.
Bóng dáng một đứa bé gái xuất hiện trên địa bàn của Ma Thần tộc.
Đầu tiên là Trường Vân sơn, sau đó là Trọng Minh hồ, tiếp đó là Nhất Chỉ phong, Thiên Thương lĩnh, bến phà Bạch Vân...
Tổng cộng có chín nơi, chín đại tộc hùng mạnh nhất của Ma Thần tộc bị diệt, tổng cộng đã có 50 ngàn người tử vong.
Đây là 50 ngàn người có sức chiến đấu cực kỳ mạnh, tương đương với 50 ngàn tu sĩ của Nhân tộc.
Nhưng cái chính là bây giờ Nhân tộc không thể tìm ra 50 ngàn tu sĩ có thể lên đặt mặt bàn như vậy.
Nếu ước tính một cách tỉ mỉ thì hiện tại thực lực của Ma Thần tộc đã bị gọt mất 1/3.
Thành phố thủ phủ của tỉnh G.
Nơi này đã từng rất phồn hoa náo nhiệt nhưng nay đã trở thành một nơi rất quỷ dị.
Toàn bộ thành phố bị một loại thực vật màu nâu gớm ghiếc bao phủ, từ trên người nó nhỏ xuống một lượng lớn chất lỏng đục ngầu chưa biết là thứ gì. Những chất lỏng này tụ xuống bên dưới thành những dòng suối nhỏ.
Phía trên gốc thực vật gớm ghiếc, cứ cách vài km lại mọc lên một nụ hoa màu đen rất lớn.
Nụ hoa khổng lồ, so với một căn nhà ba tầng nhỏ thì có khi nó còn lớn hơn một vòng. Những dòng suối kia không ngừng chảy vào bên trong đám nụ hoa này.
Xung quanh nụ hoa đen tràn mọc đầy gai nhọn hoắt, trông giống như hàm răng sắc nhọn lỉa chỉa.
Đây là đại bản doanh của Ma Thần tộc, loài thực vật này được gọi là Dây Leo Ma Thần.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận