Cẩu Đản đã trưởng thành rồi, trên vai có thể gáng vác trọng trách rồi.
Cẩu Đản không ngạc nhiên lắm, ngược lại nó còn rất vui.
Không ngạc nhiên là vì Quỷ Cốc Tử đã tìm nó trước rồi, sự lớn mạnh của Yêu tộc rõ như ban ngày, là lực lượng quan trọng nhất trong cuộc chiến sắp tới.
Người am hiểu liên hoành hợp tung như Quỷ Cốc Tử, hiển nhiên ông ta sẽ không hạ xuống Yêu tộc.
Cẩu Đản vui là vì lần này Tiêu Trần không rời đi mà chẳng nói tiếng nào như lần trước nữa.
Có lẽ trong mắt ba mình đã lớn rồi.
Tiêu Trần nhẹ nhàng ôm lấy Cẩu Đản, "Đừng thể hiện quá, giữ mạng là chính, chờ ba về."
Cẩu Đản gật đầu thật mạnh, "Con sẽ đợi ba về."
"Đồ ngốc ba đi nha." Tiêu Trần ngồi trên lưng con chó ngốc nhanh chóng rời đi.
Cuối cùng Tiêu Trần tìm thấy Thanh Y với Từ Kiến Quân, dặn bọn họ đi đến các đại lục xung quanh Địa Cầu để tìm đám người thuộc vương triều Đại Sở đi ra từ Bất Chu giới kia.
Nếu phải kể xem lực lượng nào có thể đọ sức được với những tinh binh hãn tướng của Dạ Đàm đại thế giới thì sợ rằng chẳng còn ai khác ngoài mấy lão hoàng đế Đại Sở kia.
Bọn họ từng nhận đại ân của Tiêu Trần ma tính, hơn nữa vị trí của họ có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu với Địa Cầu, bọn họ chẳng có lý do gì để không ra tay cả.
Sau khi dặn dò xong, Tiêu Trần bắt đầu để con chó ngốc mở ra cánh cổng Minh phủ.
"Đừng cậy mạnh, lấy phòng ngự làm chủ, chờ tao về." Tiêu Trần vỗ vỗ mông con chó ngốc.
Con chó ngốc vui tươi hớn hở gật đầu, nhả từ trong miệng ra một tấm bản đồ.
"Gâu gâu..." Con chó ngốc vui tươi hớn hở sủa hai tiếng.
Tiêu Trần vội vàng nhặt tấm bản đồ lên, nhìn tấm bản đồ cổ xưa này, trên mặt Tiêu Trần cuối cùng cũng lộ ra một chút ý cười.
Đây là bản đồ một phần dòng sông Nghiệp Hỏa, trên bản đồ đánh dấu rõ ràng những nơi có thể đi và những nơi không thể đi.
Đúng lúc này, trước mặt hắn đột nhiên xuất hiện một vòng ma trơi màu xanh lá cây đậm, đằng sau ma trơi là một tòa quỷ thành khổng lồ vô cùng nguy nga.
Tòa thành này chính là Minh Bộ, trung khu thần kinh của Minh giới.
Nhờ có sự giúp đỡ của con chó ngốc, Tiêu Trần có thể trực tiếp thông qua Minh phủ để đến được khu vực đặc biệt như dòng sông Nghiệp Hỏa, như vậy có thể tiết kiệm được không ít thời gian.
"Gâu gâu."
Lúc này, con chó ngốc lại nhả ra một đống lớn toàn những thứ lấp la lấp lánh.
Tiêu Trần nhìn qua thì thấy toàn là mấy bảo bối của Phật gia, chắc là vơ vét được từ hang ổ của Hư Vân đại sư.
Tiêu Trần biết con chó ngốc có ý gì, dòng sông Nghiệp Hỏa sóng gió bấp bênh, trên đường khó tránh gặp phải oan hồn lệ quỷ cũng như những quái vật do âm sát tẩm bổ ra.
Mấy bảo bối Phật gia này có lực sát thương vượt mức tưởng tượng đối với những thứ đó.
Tiêu Trần lắc đầu: "Tao có phải tu sĩ đâu, không có chân nguyên thì căn bản là không kích phát nổi mấy pháp bảo này đâu."
Con chó ngốc bỏ bớt mấy thứ đi, đẩy tới bên cạnh Tiêu Trần, vui vẻ nhìn Tiêu Trần.
"Có tính phòng ngự thụ động à?" Tiêu Trần gật đầu, treo hết mấy thứ đó lên cổ.
Điều này khiến Tiêu Trần trông không khác gì một tên nhà giàu mới nổi.
Tiêu Trần phất phất tay, "Nhớ kỹ nhất định phải chờ tao về, giữ mạng là chính."
Tiêu Trần nhấn mạnh những lời này một lần nữa rồi bước vào trong vòng lửa.
Con chó ngốc nhìn Tiêu Trần bước vào vòng lửa, ánh mắt nó bỗng lóe lên, một vài phù văn màu đỏ cùng tiến vào theo bóng dáng Tiêu Trần.
Vòng lửa lập tức khép lại, bóng dáng Tiêu Trần đột nhiên xuất hiện giữa Minh phủ.
Người sống bước vào Minh phủ không khác gì một bóng đèn lớn treo lủng lẳng trong đêm tối.
Quỷ binh tuần tra lập tức phát hiện ra bóng dáng Tiêu Trần, chỉ trong nháy mắt tiếng báo động liền vang lên.
"Người lạ vào Minh phủ, giết không tha."
Mắt thấy quỷ binh sẽ phải nhào tới cạnh Tiêu Trần, bỗng nhiên phía dưới phát sinh dị biến, những phù văn màu đỏ kia tạo thành hình một trận đồ, ánh sáng màu đỏ thông thiên, bóng dáng Tiêu Trần biến mất giữa trận đồ.
"Coi đây là nhà thật đấy à, muốn đến thì đến, muốn đi thì đi, tìm cho tôi." Một quỷ binh dẫn đầu cực kỳ phẫn nộ nói.
Nhưng bọn họ đã định trước là sẽ không tìm được Tiêu Trần rồi, bởi vì bóng dáng Tiêu Trần đã xuất hiện ở cấm địa Minh phủ, cạnh dòng sông Nghiệp Hỏa.
Dòng sông Nghiệp Hỏa đã khác xa so với lần trước Tiêu Trần tới rồi.
Dòng sông Nghiệp Hỏa giờ đang điên cuồng gầm thét, ngọn lửa màu trắng sôi trào như một con cự thú, mang theo hàng nghìn hàng vạn luồng sáng.
Tiêu Trần ngồi trên hồ lô, bay ngược dòng bằng tốc độ cực nhanh.
Dòng sông Nghiệp Hỏa là vùng đất trọng yếu số một của Minh phủ, bình thường đều có rất nhiều binh lính canh gác.
Nhưng kể từ khi Nghiệp Hỏa Hồng Liên thất lạc tới nay, cả dòng sông Nghiệp Hỏa lại bắt đầu trở nên cáu kỉnh.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận