Chân Tiêu Trần vừa bước lên đảo nhỏ, xung quanh đã xuất hiện dị tượng kinh người.
Đảo nhỏ bắt đầu kịch liệt chấn động, một dạng trận đồ khổng lồ từ xưa, mọc lên trên đảo nhỏ.
Trận đồ mang theo vô biên kim sắc thần quang, bao phủ toàn bộ trời cao, trăng máu trên bầu trời cũng bị che lại.
Thần quang kim sắc thần thánh không gì sánh được, cửu chữ to quay chung quanh ở trận đồ đích xung quanh, phát ra trận trận đích tiếng sấm.
Tiêu Trần híp mắt nhìn các chữ lớn trước mắt, Tiêu Trần đã từng thấy qua mấy chữ này ở trên Địa Cầu.
"Lâm binh đấu giả, giai trận tổ tiền hành."
Cô gái kia là Long Tộc khu ma của nhà họ Mã, đã từng dùng mấy chữ này triệu hồi ra thần long trừ tà.
Sự tình càng ngày càng thú vị, lẽ nào đồ vật phong ấn ở cái chỗ này có quan hệ với Long Tộc khu ma nhà họ Mã trên Địa Cầu?
Hơn nữa Tiêu Trần từng nỗ lực thăm dò dòng sông thời gian trên Địa Cầu ở trong sông Tịch Tịnh, nhưng lại phát hiện dòng sông thời gian đã bị cứng rắn cắt đoạn.
Có người xóa đi lịch sử, rốt cuộc là vì sao mà đáng giá làm như thế.
Lúc này từng tiếng long ngâm rung trời, phát ra từ chín con chữ to nọ.
Chín thần long hình thái khác nhau, triển lộ ra từ trong chữ lớn.
"Một bút thật lớn."
Nhìn những thần long có hình thái khác nhau, thần sắc Tiêu Trần đột nhiên trở nên trầm trọng
Những Thần long này, không phải chỉ là Long tộc thông thường như vậy.
Có thanh long là thánh thú trong tứ đại linh thú.
Có Ứng Long sau lưng mọc hai cánh, thế gian ít nhìn thấy.
Có ngũ trảo kim long là hoàng giả trong long tộc.
Còn có Tổ Long ngũ sắc thân thể khổng lồ vô biên, khí tức kinh khủng đến mức tận cùng.
Thậm chí còn có Chúc Long mặt người thân rắn. Loại rồng này trong truyền thuyết, mở mắt ra thì là ban ngày, nhắm mắt lại là ban đêm, hít vào là mùa đông, thở ra là mùa hè, có thể hô phong hoán vũ.
Những con rồng này có chủng loại mà ngay cả Tiêu Trần cũng hiểu biết không được đầy đủ.
Tiêu Trần biết những trong những con rồng này, không có một con nào là nhân vật đơn giản, tùy tiện thả ra một con cũng đều là đại lão rung động chư thiên.
Rốt cuộc là ai có thể tụ tập những sinh linh khủng bố này lại dùng để phong ấn.
Kinh khủng hơn là, có đồ vật gì đó mà cần phải dùng tình hình như vậy trấn áp.
Tiếng long ngâm rung trời bám vào sóng triều màu đen ngập trời.
Trên đảo nhỏ cô độc, trong sóng gió kinh hoàng, cứ như lúc nào nó cũng sẽ biến thành bột phấn.
Chín đầu rồng to lớn chậm rãi hạ xuống, bóng hình nho nhỏ của Tiêu Trần bị vây vào giữa.
Mười tám con mắt như mặt trời nhỏ, nhìn chăm chú thật chặt vào Tiêu Trần.
Tiêu Trần hiện tại chỉ là người bình thường, bị mười tám con mắt kinh khủng nhìn chăm chăm vào, cảm giác cả người nổi đầy da gà.
"Khà khà"
Tiêu Trần cười cười, làm bộ nhìn bầu trời.
"Hôm nay Phong nhi thật là ồn ào náo động, trăng sáng sao thưa, bầu trời quang đãng thật đẹp."
"Tôi nói tôi ăn no rỗi việc, tới nơi này tản bộ hóng gió, các vị đại lão tin không?"
Tiêu Trần mượn cớ kém chất lượng thế này phỏng chừng chính hắn cũng không tin.
Lưu Tô Minh Nguyệt sắp khóc lên, toàn bộ bầu trời đều bị trận đồ to lớn bao trùm, lấy đâu ra ánh trăng với sao.
Có nói bậy cũng phải nhìn tình huống!
Lúc này âm thanh xa xăm kia truyền đến lần thứ hai, lần này không còn nói bốn chữ "Người đã đến rồi". Bốn chữ này vang lên xa xăm trong trời đất.
Theo âm thanh này vang lên, trung tâm hòn đảo nhỏ màu đen đột nhiên lõm xuống, xuất hiện một cửa động đen ngòm.
Trong cửa động tản mát ra hàn ý kinh thiên, nhiệt độ bỗng nhiên rơi xuống đến lạnh vô cùng, trong không khí bắt đầu bay xuống bông tuyết màu đen.
Cửa động màu đen vừa xuất hiện, chín con thần long xao động bất an.
Trận đồ màu vàng óng ngày càng lóng lánh, chín cột sáng to lớn kim sắc từ trên bầu trời phóng thẳng xuống.
Cột sáng có ở khắp xung quanh hòn đảo nhỏ màu đen, trấn áp đảo nhỏ lắc lư không ngừng lại.
"Tới đây, tới đây này."
m thanh xa xăm vang lên lần thứ hai, Tiêu Trần nhìn hắc động ở giữa hòn đảo nhỏ.
Hắn xách quần lên, giơ giơ với hắc động.
"Người anh em, chào nhé. Người anh em, tạm biệt."
Tiêu Trần ngồi trên hồ lô, chạy ra khỏi đó.
Thứ phong ấn nơi này đã vượt ra khỏi dự liệu của Tiêu Trần, sợ rằng vật này mạnh mẽ đến không cách nào tưởng tượng.
Một đầu rồng to lớn chặn lối đi của Tiêu Trần.
Trong con mắt thật to của thần long cứ như có ngôi sao lấp lánh chập chờn.
Tiêu Trần nhíu mày, sợ rằng những Thần long này đều là Vô Chỉ Cảnh, thậm chí là sinh linh vượt ra khỏi Vô Chỉ Cảnh.
Sau khi vượt qua Vô Chỉ Cảnh, sẽ bước vào một cảnh giới khác hoàn toàn mới, tên là Ngụy Đế Cảnh, chỉ có phá tan tầng cảnh giới này, mới có thể đi tới cảnh giới Đại Đế trong truyền thuyết.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận