Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 926: Vùng đất Bất Diệt

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:31
Tiêu Trần nhân tính giận run: "Tôi, tôi, tôi muốn ông bô cậu í. Cậu cố ý bới móc đúng không?"
Tiêu Trần ma tính kéo kéo khuôn mặt nhỏ nhắn ú nu của Tiêu Trần nhân tính, cười khẽ: "Thật ra lúc cậu tức giận đáng yêu lắm đấy."
Tiêu Trần nhân tính làm dáng lắc đầu: "Đúng thế, ông đây là anh em hồ lô, có thể không đáng yêu được chắc?"
"Cậu vẫn không biết xấu hổ như vậy nhỉ."
"Liên quan gì đến cậu."
...
Cả đám người chứng kiến cuộc đối thoại như hai mất não này mà mồ hôi đổ như tắm, chẳng qua lại không có ai đủ can đảm bước lên nói chen vào.
"Để tôi xử lý giúp cậu vậy."
Tiêu Trần ma tính ôm lấy Tiêu Trần nhân tính rồi phi lên không trung, đến tận cùng Vạn Sâm Hải, ra khỏi Bất Chu giới.
"Trần Trần."
Đám người Bạch Tử Yên nước mắt lưng tròng nhìn Tiêu Trần rời đi, lo lắng hô to.
"Không sao đâu, không sao đâu, mọi người không cần lo lắng đâu."
Thấy Tiêu Trần ma tính rời đi, Hắc Phong cũng thở phào nhẹ nhõm, ngồi bệt xuống.
Tên Đại Ma Đầu này, cảm giác áp bách hắn mang đến cho người khác thật sự quá nặng.
Dù áp lực này chỉ vô thức phát ra nhưng ở bên cạnh hắn lâu thì cũng hỏng bà nó mất.
"Thiếu niên kia là ai, sao có thể khủng bố vậy chứ?"
Bạch Tử Yên sờ vào quần áo ướt đẫm của mình, lòng còn sợ hãi hỏi.
Hắc Phong tần ngần, không biết phải trả lời như thế nào.
"Trần Ca Nhi là con trai của ngài. Đại Đế ma tính cùng Trần Ca Nhi là một. Theo logic này thì cũng có thể coi Đại Đế ma tính là con trai của ngài."
Hắc Phong lẩm bẩm, không hiểu sao cứ cảm thấy quái quái thế nào ấy.
"Võ Vô Địch, ông nói xem logic như vậy có đúng không?"
Hắc Phong lắc lắc thân hình béo ục ịch, hỏi người tí hon vàng óng trên lưng.
Đối mặt với Tiêu Trần ma tính, có lẽ người bình tĩnh nhất chính là Võ Vô Địch.
Bởi vì bọn họ gần như là cùng một loại người, đều có tính cách không thích nói nhiều, sát phạt quyết đoán.
Hơn nữa, lá gan của Võ Vô Địch thì khủng rồi, áp chế bình thường hoàn toàn vô dụng với anh ta.
Võ Vô Địch nghiêm túc nghĩ lại, cảm thấy lời con heo chết tiệt này nói không có gì sai, nhưng trong lòng luôn cảm thấy hơi là lạ.
"Ông thật đúng là một thiên tài logic." Cuối cùng, Võ Vô Địch bỗng thốt ra một câu như thế.
"Tôi logic cái ông nội ông í. Nếu hôm nay heo gia tôi không đánh ra ông ị ra shit, coi như ông gặp may." Hắc Phong bắt đầu lăn lộn trên mặt đất.
Thấy Hắc Phong không ngừng lăn qua lăn lại muốn ma sát Võ Vô Địch, đầu đám người Bạch Tử Yên đồng loạt chết máy tại chỗ.
...
Tiêu Trần ma tính ra khỏi Bất Chu giới, đến Địa Cầu.
Toàn bộ khu vực Thiên sơn trước đây đã bị hắn phong ấn, một chiếc Bảo Thuyền đang lẳng lặng đậu trong đó.
Tiêu Trần ma tính phất tay giải trừ phong ấn, nói với người mặc long bào trên Bảo Thuyền: "Ở đây chờ những Bảo Thuyền khác đến, không được chạy lung tung."
Người đàn ông mặc long bào nghe vậy thì vẻ mặt vui mừng khôn xiết.
Ý của câu nói này rất rõ ràng.
Bảo thuyền vẫn còn, con dân Đại Sở vẫn còn sống.
Tuy lúc trước năng lượng cuồng bạo của Tiêu Trần ma tính đã tạo thành xung kích với không ít Bảo Thuyền, nhưng phòng ngự của chúng đã được triển khai toàn bộ, cộng với tu vi cực mạnh của Sở Mộc Tâm rồi thêm việc Tiêu Trần ma tính không đặc biệt nhắm vào bất cứ ai, sức mạnh tương đối phân tán nên trong làn sóng chấn động đó, hầu hết các Bảo Thuyền đều đã được bảo toàn nguyên vẹn.
Người đàn ông mặc long bào cung kính cúi đầu: "Cẩn tuân ý chỉ của tiền bối."
Tiêu Trần ma tính đưa Tiêu Trần nhân tính bay thẳng đến chân trời, rời khỏi Địa Cầu, trốn vào trong hư không.
Nhìn hư không mênh mông đen kịt, Lưu Tô Minh Nguyệt có chút sợ hãi.
Lưu Tô Minh Nguyệt giật tóc Tiêu Trần, hỏi một cách yếu ớt: "Chúng... chúng ta đi đâu vậy?"
"Con nhóc này, đừng kéo tóc tôi nữa, nếu kéo tiếp sẽ bị hói luôn đấy."
Tiêu Trần nhân tính trợn mắt, chọc chọc người đang che trở cho mình.
"Này, mặt liệt, không nghe thấy à? Minh Nguyệt nhà tôi đang hỏi kìa!"
"Tôi không có, tôi không hỏi, tôi có nói gì đâu."
Lưu Tô Minh Nguyệt vội vàng bắn ba câu liên tiếp, mong muốn sống sót này mạnh mẽ đến nỗi không ai bằng.
"Đến vùng đất Bất Diệt."
"Hả?" Tiêu Trần nhân tính có chút nghi hoặc: "Tới chỗ quỷ quái đó làm quái gì?
"Giúp cậu luyện hóa ba ngôi sao này." Tiêu Trần ma tính tức giận nói.
"Ồ, cậu có thể luyện khí hở? Nhìn không ra nha, bao cỏ bự." Tiêu Trần nhân tính vui vẻ hỏi.
"Tôi giỏi hơn cậu đấy, biết hết căn bản này."
Tiêu Trần ma tính liếc mắt rồi đột ngột tăng tốc, để lại một đám khói đen kịt, nổ tung trong hư không.
...
Vùng đất Bất Diệt.
Nơi này được đặt tên như vậy là bởi vì sự tồn tại của thần hỏa top 1 trên đời - Đại Bạo diễm.
Đại Bạo diễm là thần hỏa số một, đúng như tên gọi của mình, tính tình cũng cực kỳ nóng nảy.
Thiêu đốt trong hư không nhiều năm, hình thành không gian không bao giờ tắt.

Bình Luận

0 Thảo luận