Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1048: Sát sinh

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
Đây là khí tức sinh linh đã chết hết.
Tiêu Trần nhìn những chữ kia, mặc dù không biết cách đọc nó nhưng lại có thể cảm nhận rõ ràng được ý nghĩa của những con chữ bằng máu này.
Lúc này, một âm thanh dữ dằn mà điên cuồng vang lên trong biển máu.
Như thần ma đến từ thời hoang cổ khiến người ta sợ run.
"Sinh lão bệnh tử, Đại Đạo thiên địa, nếu như có dũng khí đối nghịch, thì ngô tất phải giết."
Âm thanh cuồng bạo như thiên kiếp diệt thế làm trời rung đất chuyển.
Trong lúc Tiêu Trần ngẩn ngơ, hình như đã nhìn thấy một thiếu niên.
Thiếu niên dùng nắm đấm đánh chết thánh nhân, đả diệt thần linh, đánh xuyên hoang cổ.
Như thế là khí phách bực nào, như thế là điên cuồng bực nào.
Như ngô đã nói, nếu như có dũng khí đối nghịch, thì ngô tất phải giết.
Dường như Tiêu Trần cũng theo bóng thiếu niên này về tới hoang cổ.
Về tới thời kì mỹ lệ mà vĩ đại đó.
Dưới chân là vong xuyên, trên đầu là đại đạo, bên cạnh là vô tận thi thể thần ma.
Tiêu Trần đứng trên núi thây theo bóng người này, nhìn ra phía xa.
Biển máu ngập trời.
Tiêu Trần rất muốn nhìn rõ diện mạo của thiếu niên này, nhưng lại có một màn sương mông lung chặn tất cả.
"Kẻ trường sinh, đạo tặc nữa, cả đời này của ngô đã giết không dưới trăm vạn đạo tặc, chỉ vì nhân từ hạ xuống tinh không, ha ha ha ha ha."
Giọng của thiếu niên điên cuồng đến cực hạn không ngừng đánh thẳng vào đầu Tiêu Trần.
Hình ảnh đột nhiên vỡ nát, bóng dáng thiếu niên hóa thành từng cụm ánh huỳnh quang rồi dần tán đi.
Một quyển quyền phổ xuất hiện trong đầu Tiêu Trần.
"Sát Sinh."
Cái tên đỏ tươi tản ra huyết tinh ngất trời.
Tiêu Trần chậm rãi mở quyền phổ ra.
Trong quyền phổ lại chỉ có một chiêu thức, tên là "Chấn Thiên Thức".
Khi mở quyền phổ ra, tất cả dị tượng bỗng tiêu tán.
"Đại Đế ca ca, Đại Đế ca ca, hu hu."
Lưu Tô Minh Nguyệt mang theo âm thanh nức nở vang lên bên tai Tiêu Trần.
Rốt cuộc Tiêu Trần về tới hiện thực.
Nhìn thấy Lưu Tô Minh Nguyệt lệ nóng doanh tròng, Tiêu Trần đau lòng ôm nàng thả trên vai.
"Minh Nguyệt, vừa rồi anh làm sao vậy?" Tiêu Trần hỏi.
Lưu Tô Minh Nguyệt lau nước mắt nói: "Không có, không có làm sao nha, chỉ là đứng ở nơi đó không nhúc nhích, đã đứng mấy ngày."
Tiêu Trần suýt chút nữa tức đến bật cười, việc tu sĩ nhập định cảm ngộ đại đạo, đừng nói vài ngày, có mấy năm cũng là chuyện bình thường.
Lưu Tô Minh Nguyệt lau nước mắt: "Lúc Đại Đế ca ca nhập định toàn thân đều là mùi máu, quá dọa người."
Tiêu Trần có chút ngạc nhiên, đó không phải đều là ảo ảnh sao? Sao lại có thể ảnh hưởng đến hiện thực?
Tiêu Trần nhìn phía chân trời xa xôi, mắt đẹp hơi nheo lại.
"Người nào đang mưu đồ cái gì?"
Tiêu Trần mang theo Lưu Tô Minh Nguyệt rời khỏi nơi này, bước lên đường về nhà.
Ở trên đường đi, Tiêu Trần cẩn thận nghiên cứu quyền phổ có tên là sát sinh kia.
Tuy chỉ có một chiêu thức tên là chấn thiên, nhưng uy lực của nó quả thực có thể so sánh với một đầu đạn hạt nhân cực lớn.
Tiêu Trần đoán chừng thô lược, sợ rằng quyền phổ sát sinh không dưới Thiên Chinh Quyết của mình.
Bây giờ không có kinh mạch, không có cách nào sử dụng Thiên Chinh Quyết, vừa lúc dễ dàng sử dụng quyền phổ này.
Điều không được hoàn mỹ chính là quyền phổ này chỉ có một chiêu đáng thương.
Đột nhiên Tiêu Trần có một suy đoán, có phải đi tới mức hoàn mỹ của mỗi một cảnh giới võ phu đều sẽ hiểu rõ được một chiêu thôi hay không!
Đó cũng không phải không có khả năng.
Bởi vì "Chấn Thiên Thức" chính là chiêu đo ni đóng giày cho Nhất Cảnh.
So với quyền phổ, kỳ thực điều Tiêu Trần để ý hơn chính là thanh niên không thể nhìn rõ ràng mặt mày kia.
Các sinh linh đều đeo đuổi trường sinh, mà hắn ta lại đi lên một con đường chém giết kẻ trường sinh.
Đây chính là kẻ địch của sinh linh trên đời.
Hơn nữa theo tình huống hoang cổ bị tiêu diệt, hình như hắn ta thực sự giết kẻ trường sinh sạch sành sanh.
Có thể còn hơi giống như tử thần, lôi thần các thứ.
Nhưng những kẻ sống tạm cũng không quyết định được hướng đại cục.
Mà Tử Thần cũng đã nói cô ấy đang tìm một người, có phải thanh niên này hay không?
Chẳng lẽ thanh niên còn chưa ngã xuống? Tử Thần lại còn đi tìm hắn ta làm cái gì?
Báo thù?
Tiêu Trần lắc đầu, không có khả năng lắm, căn bản không phải cùng một cấp bậc, làm thế không khác gì muốn tìm chết cả.
Suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ được manh mối gì, quỷ lười Tiêu Trần cũng lười tìm căn nguyên nữa.
Tiêu Trần đi rất thư thái trên đường về nhà.
Bởi vì trên đại địa đã có rất nhiều màu xanh, một ít nguồn nước bị ma khí ô nhiễm cũng bắt đầu được tinh lọc rồi.
Mọi thứ đều đang phát triển theo hướng tốt.
Tiêu Trần vừa đi, vừa tu luyện "Chấn Thiên Thức".
Chấn thiên thức nhìn như đơn giản thô bạo, nhưng vận dụng đối với lực lại đạt được trạng thái đỉnh phong.
May mắn Tiêu Trần thân là Đại Đế, cho dù là ngộ tính hay là kiến thức đều đứng nhất.

Bình Luận

0 Thảo luận