Bạch Tử Yên mặt đầy vạch đen: "Tôi kêu mọi người đến xem đứa nhỏ đó à?"
"Tông chủ tức giận rồi, đừng làm ồn nữa." Mộng Phạm nhắc nhở mọi người.
Sau khi mọi người cười ngượng một lúc, họ giả vờ quan sát hồ lô.
Lâu lâu lại có người nháy mắt trêu ghẹo đứa nhỏ trong hồ lô.
Đứa bé không sợ hãi chút nào, có người trêu nó, nó lại cười khúc khích mấy tiếng, khiến cho một đám phụ nữ bị kích phát tình mẫu tử.
"Được rồi, đừng nhìn nữa." Bạch Tử Yên tức giận đẩy đám người sang một bên rồi bế đứa bé trong hồ lô lên.
"Ha ha..."
Đứa bé cười với Bạch Tử Yên, cảm nhận được sinh mệnh nhỏ bé trong tay, khóe miệng Bạch Tử Yên khẽ nhếch.
"Này, cô véo má tôi thử cái coi."
"Để làm gì, cô bị điên à?"
"Hình như vừa rồi tôi nhìn thấy tông chủ đang cười."
"Cô hoa mắt rồi!"
Trên tay Bạch Tử Yên xuất hiện một chiếc khăn mỏng, cô cẩn thận quấn lấy đứa bé.
Vẻ thận trọng và vụng về ấy rất giống một cô gái lần đầu làm mẹ.
"Mọi người có để ý không, có vẻ Tông chủ của chúng ta rất thích đứa bé này."
"Này, dù sao tông chủ cũng chưa thu đồ đệ, cứ coi như thu nhận đồ đệ là được rồi."
"Nhưng là con trai đó!"
"Đây là đứa nhỏ do Thánh Hồ Lô sinh ra, đó chính là Thánh Tử, con trai thì có làm sao."
"Đúng vậy, hình như cô nói cũng có chút đạo lý. "
Đám đông xì xào bàn tán.
Sau một nén hương, mọi người vẫn chưa tìm ra nguyên nhân vì sao Thánh Hồ Lô lại nứt vỡ.
Cuối cùng, chỉ có thể cho là do Thánh Vật sinh trẻ con, tiêu diệt sức sống của chính mình.
Được rồi, thật ra thì Thánh Hồ Lô cũng không có tác dụng gì lớn lắm.
Công dụng lớn nhất của Thánh Hồ Lô chính là ý nghĩa tượng trưng của nó, nó đại biểu cho lịch sử của tông môn.
Ngoài ra, Thánh Hồ Lô có phẩm cấp vượt qua tất cả những hồ lô dưỡng kiếm, cũng được coi như là bảo vật.
Nếu không có Thánh Hồ Lô, cũng không ảnh hưởng tới địa vị hiện tại của Kính Hoa tông.
Sự việc được thảo luận một lúc lâu nhưng vẫn chưa đi đến kết luận, Bạch Tử Yên đề nghị sẽ bàn bạc lại sau.
Cuối cùng đến phần thảo luận về đứa trẻ.
Một nhóm các cô gái bắt đầu phấn khích.
Bạch Tử Yên nhìn đứa bé nói: "Vì nó là con của thánh vật, cho dù là con trai, nó đương nhiên cũng sẽ ở lại trong Kính Hoa tông chúng ta."
Một cỗ kiếm khí màu trắng nhẹ nhàng xuất hiện trong tay Bạch Tử Yên.
Mọi người căng thẳng nhìn Bạch Tử Yên, đây là để dò xét thiên phú của đứa trẻ.
Kiếm khí ôn hòa nhẹ nhàng tiến vào trong cơ thể đứa bé.
Phương pháp thăm dò này là thủ đoạn chỉ riêng Kính Hoa tông mới có, ngay cả trẻ sơ sinh cũng sẽ không bị tổn hại.
Một làn sương trắng mờ ảo xuất hiện từ cơ thể đứa bé.
Màn sương khoan khoái bao quanh đứa bé, uốn éo như một con chạch nghịch ngợm.
Mọi người ngơ ngác nhìn một màn này.
Đã thấy kiếm thể trời sinh, sinh ra liền đã mang theo đại thần thông, cũng thấy qua người vừa sinh ra đã may mắn có thần vật phù trợ.
Chỉ có điều sương mù trắng này là có chuyện gì? Ngoài hơi thở nhẹ nhàng, dường như không có sự khác biệt nào khác.
Bạch Tử Yên liếc qua Mộng Phạm, hai người nhìn nhau, trong mắt đều là thần sắc chấn kinh.
Mộng Phạm có chút không xác định hỏi: "Tông chủ, lẽ nào đây là kiếm thể Hỗn Độn được ghi lại trong truyền thuyết sao?"
Mọi người xôn xao một hồi, một số sách cổ đã ghi lại loại kiếm thể này.
Đối với những ghi chép về kiếm thể, quả thực là đã dùng hết những từ ngữ khen ngợi để ca tụng, có thể nói kiểm thể trong truyền thuyết chính là con cưng của trời.
Nhưng đây chỉ đơn giản là một truyền thuyết, chưa ai được tận mắt nhìn thấy một kiểm thể như vậy.
Bạch Tử Yên cũng có chút không rõ, tuy rằng cô hiểu biết về kiếm thể Hỗn Độn hơn những người khác, nhưng cô chưa từng tận mắt nhìn thấy.
Tại sao lại nói cô biết nhiều hơn những người khác, bởi vì theo truyền thuyết, tông chủ đầu tiên của Kính Hoa tông chính là kiếm thể Hỗn Độn.
Bạch Tử Yên lắc đầu: "Không chắc chắn nhưng không thể nghi ngờ, thiên phú của đứa nhỏ này mạnh hơn tôi nhiều."
Vẻ mặt của mọi người đều không thể tin được, Bạch Tử Yên là thiên tài đệ nhất, đại năng Yên Diệt Cảnh trẻ tuổi nhất trong ngàn năm qua của Trung Nguyên đại lục, đó cũng không phải là nói đùa.
Bạch Tử Yên tài giỏi đến mức khiến ai cũng phải hâm mộ cùng ghen ghét.
Cô không chỉ là một kiếm thể Tiên Thiên, mà khi mới sinh, trong cơ thể cô đã sinh ra một kiếm mệnh.
Tình huống như vậy chưa từng xảy ra, và cũng là lần đầu tiên xảy ra.
Tư chất trời ban như vậy, thật sự mà nói thì thiên phú của đứa bé này khiến ai cũng thấy mừng.
Điều này có nghĩa là Kính Hoa tông bọn họ đã sinh ra một cường giả siêu cấp.
Mộng Phạm nhìn Bạch Tử Yên cười ngượng ngùng nói: "Tông chủ, những năm qua lo việc của môn phái, tôi cũng không có thời gian nhận đệ tử, hay là bây giờ cô để tôi thu đứa nhỏ này làm đồ đệ, cũng coi như là phần thưởng cho những cống hiến của tôi với tông môn, cô thấy thế nào?
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận