"Cái thứ này xem ra là không thể dùng." Tiêu Trần nhìn hộp thanh đồng trong tay, có chút tiếc hận.
Nếu như có thể khống chế cái thứ này, thì sẽ trở thành một con át chủ bài.
Lần này Tiêu Trần chịu đi ra, thật ra mục đích lớn nhất là để thực nghiệm hộp thanh đồng này.
Về phần Dịch Tiên, còn có vấn đề thứ được thả ra khỏi hộp có thể khống chế hay không, Tiêu Trần cũng không hoảng hốt chút nào, bởi vì Tiêu Trần đã sớm suy tính ra Tiêu Trần ma tính sẽ đến.
Dù sao lực dự kiến của Tiêu Trần thần tính cũng được kế thừa từ Tiêu Trần, hắn có thể suy tính ra Tiêu Trần ma tính đến, cũng chẳng có gì lạ.
Nghe được lời truyền âm Tiêu Trần, Tiêu Trần ma tính lại có thể hiếm thấy trợn trắng mắt.
Mà lúc này Dịch Tiên và hắc long cáu kỉnh nọ cũng phát hiện sựu tồn tại của Tiêu Trần, dù sao Tiêu Trần không có thói quen che dấu khí tức.
Sát ý Tiêu Trần ma tính tiết lộ ra trong lúc lơ đãng, khiến cho bọn họ cảm thấy rất kinh khủng, thậm chí có chút lạnh mình.
Hai thứ mới vừa rồi còn không thể tách rời, lúc này lại có thể ngầm hiểu lẫn nhau cùng nhắm vào Tiêu Trần ma tính.
Lúc này Dịch Tiên cũng phát hiện ra sự khác thường của hắc long, dường như nó thoát khỏi sự khống chế của Tiêu Trần.
Vẻ mặt Dịch Tiên châm chọc, quay đầu lại nhìn một chút ngồi Đao Ngục cửa Tiêu Trần.
Tiêu Trần đều lười đến liếc nhìn hắn ta, chỉ tiếp tục suy tư về một chuyện.
"Hộp không thể dùng, như vậy Sang Giới Thập Tự thì sao?" Tiêu Trần gõ đầu của mình, có chút mặt ủ mày chau.
"Cũng không biết tình huống cụ thể, hơn nữa cũng chưa thu thập đủ, sau này rồi tính sau."
"Ba thư Thiên Địa Nhân?"
"Thiên thư ở trên tay Cô Mệnh Sư, tên chết tiệt kia mặc kệ chuyện thời đại, không dễ giao du lắm."
"Địa thư tung tích không rõ, thế nhưng bản dập ở trong tay tiểu nha đầu kia, không biết có thể tìm được bản thể hay không."
"Nhân thư, từ xưa đến nay, chưa bao giờ hiện thế, cũng không cần lo lắng."
"Chiến lực của tiểu thần côn ngược lại nhất tuyệt, thế nhưng hắn gánh vác nhiệm vụ khai sáng thời đại này, không thể xuất hiện ngoài ý muốn."
Đầu Tiêu Trần hơi đau, nghĩ hình như cái gì cũng đều vô dụng.
"Kế tiếp hẳn là đến Đại Diệt tinh không, hy vọng Vận Mệnh Thiên Quốc mở ra có thể xuất hiện một số chuyển cơ vậy!"
"Chỉ hy vọng có thể chuẩn bị đầy đủ trước khi kiếp nạn xảy đến."
Tiêu Trần ngẩng đầu lên nhìn về phía xa, trong mắt tràn đầy từ bi.
Bầu trời đầy sao vô tận, ánh sao lấp lánh, tinh không này thật đẹp biết bao.
Đám tiền bối bảo vệ cô bằng tính mạng của họ.
Và Tiêu Trần cũng nguyện ý.
Cho dù thịt nát xương tan cũng chẳng sao.
...
Tiêu Trần ma tính nhìn Hắc Long và Dịch Tiên đang nhìn chằm chằm vào mình, đưa tay ra một cách vô cảm.
Một thanh trường đao màu xanh lam tuyệt đẹp xuất hiện trên tay, đó là Tương Tư.
"Ô ô..." Một giọng nói điềm đạm đáng yêu vang lên.
Bóng dáng Tương Tư xuất hiện bên cạnh Tiêu Trần ma tính.
Tương Tư yếu ớt kéo ống tay áo của Tiêu Trần ma tính, đáng thương nói: "Công tử, tôi sợ đau lắm không muốn đánh nhau đâu."
Tiêu Trần ma tính đầu đầy hắc tuyến, trong đời này hắn chưa từng thấy một đao linh nào chỉ muốn trở thành một hiền thê lương mẫu như vậy.
Nhìn Tương Tư điềm đạm đáng yêu, Tiêu Trần ma tính cuối cùng cũng cất trường đao đi.
"Công tử là tốt nhất." Tương Tư vui vẻ nhảy dựng lên.
Lúc này, bóng dáng Ma Chủ xuất hiện, Ma Chủ giữ chặt Tương Tư và con nhóc Tiêu Mỹ Lệ, điên cuồng lùi lại phía sau.
"Hồng Diệp tỷ tỷ, có chuyện gì vậy?" Tương Tư bối rối.
Ma Chủ tức giận trợn mắt: "Ở lại đó tìm chết à!"
Tên nào dám xem Tiêu Trần ma tính đánh nhau, cỏ trên mộ không biết cao đến đâu rồi.
...
Dịch Tiên đạp gió bay lên, đi đến một nơi cách không xa Tiêu Trần ma tính.
Dịch Tiên biết Tiêu Trần ma tính, hắn đã từng xem xét cẩn thận trận đại chiến giữa Tiêu Trần ma tính và Bạo Thực vài lần.
Dịch Tiên phải thừa nhận rằng nam nhân này siêu mạnh, siêu siêu mạnh.
Bởi vì thực lực Bạo Thực ở chỗ đó cũng ở mức trung bình, nam nhân này lại có thể giết Bạo Thực, hơn nữa chính mình vẫn sống sót.
Nhưng Dịch Tiên không thèm để ý, bởi vì thực lực của hắn ta cao hơn Bạo Thực, hơn nữa bây giờ có một Hắc Long tương xứng với thực lực của mình.
Hai chọi một, Dịch Tiên thực sự không thể nghĩ ra được Tiêu Trần ma tính sẽ lấy cái gì để thắng.
"Ta nhớ ngươi chỉ dùng đao thôi." Dịch Tiên khẽ cười nói.
Tiêu Trần ma tính không phải là người nói nhiều như Tiêu Trần nhân tính.
Tiêu Trần ma tính chẳng thèm nhấc mi, một luồng sát khí đột nhiên cuồn cuộn dâng lên.
Trong phút chốc, những sát khí màu đỏ tươi sau ngưng tụ thành một hình tượng ác quỷ sau lưng Tiêu Trần.
Trong nháy mắt, những sát ý đỏ tươi đó tạo thành hình ảnh của một ác quỷ phía sau Tiêu Trần ma tính.
Ác quỷ điên cuồng gầm thét, tạo nên từng trận gió tanh.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận