Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 845: Bá đạo (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:14:48
"Ầm!"
Đúng lúc này, trong biển đêm vô biên, một cỗ năng lượng đao khí màu sắc quái dị đột nhiên bộc phát.
Biển cả vô biên bị xé toạc, thân ảnh Đao Chủ lao ra khỏi mặt biển.
Biển đen cùng tà dương đen rung chuyển dữ dội, những con sóng quái dị cùng ngọn lửa cuồng bạo nuốt chửng bầu trời, không ngừng lao về phía thân ảnh nhỏ bé của Kiếm Chủ.
"Kiếm Chi Ngân."
Thân ảnh của Đao Chủ đột nhiên biến thành mờ mịt, như hóa thành hư vô.
Sóng lớn cùng ngọn lửa xuyên qua cơ thể Đao Chủ, nhưng lại không có trở ngại.
Cơ thể của Đao Chủ dần dần tan vỡ, biến thành những ngôi sao nhỏ rơi xuống biển.
Không biết từ lúc nào trong khoảng không, có một cơn gió thoảng qua, nhẹ nhàng mơn trớn vạn vật.
Tiêu Trần ma tính không ngừng mộc đao ttrong tay.
Nhìn mộc đao càng lúc càng gần, trong ánh mắt Đao Chủ tràn đầy tơ máu, bởi vì sợ hãi, thân thể hắn không ngừng run rẩy.
Hắn rất muốn xin tha, nhưng lòng tự trọng cao ngạo không cho phép hắn làm như vậy.
Ngay khi mộc đao của Tiêu Trần ma tính chuẩn bị chém vào cổ của Đao Chủ.
Mộc đao đột nhiên dừng lại, một thanh trường đao như suối trong vắt chặn mộc đao của Tiêu Trần.
Không có bất kỳ năng lượng bộc phát nào, các thanh kiếm va vào nhau, dường như đã trở về trạng thái nguyên thủy nhất, sự va chạm giữa các lực lượng thuần túy.
Đao Chủ nhìn Tiêu Trần ma tính với sắc mặt có chút khó coi.
Người trước mắt không thuộc về ba mươi sáu Kiếm Chủ, có thể có thực lực như vậy, hắn chỉ có thể nghĩ tới một người.
Hắn nhìn về phía Tiêu Trần ma tính nói: "Ngươi là Đại Đế của Hạo Nhiên đại thế giới?"
Tiêu Trần ma tính không trả lời, mộc đao không ngừng áp xuống.
Sức mạnh to lớn khiến nơi đao kiếm tương thích phát ra những tiếng ma sát chói tai.
Kiếm Chủ mặt đỏ bừng, huyết mạch ở cổ phình to ra như giun đất.
Sức mạnh thuần túy ngoài sức tưởng tượng này khiến Kiếm Chủ phải lạnh mình run lên vì kinh hãi.
Thanh kiếm của Kiếm Chủ không ngừng bị đè xuống.
Mũi đao ngày càng kề gần cổ Đao Chủ.
"Ầm!"
Kiếm Chủ nghiến răng, đặt tay trái lên chuôi kiếm, một tay cầm kiếm đổi thành hai tay.
Đao của Tiêu Trần ma tính cuối cùng cũng dừng lại.
Đúng lúc này, mũi mộc đao đã xuyên qua vùng da trên cổ Đao Chủ.
Một chút máu đỏ chói hiện ra trên làn da trắng ngần của Đao Chủ.
Đúng lúc này, hai bóng người khác cũng lao tới đây, chính là Hoa Chủ và vị lão nhân kia.
Nhìn cảnh này, sắc mặt của lão nhân cũng trở nên khó coi giống như Đao Chủ.
Người trẻ tuổi này, thế mà lại có thể làm bị thương Đao Chủ, áp chế Kiếm Chủ, hắn rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Không giống như lão nhận, Hoa Chủ nhìn Tiêu Trần ma tính bằng sáng quắc, trong mắt hiện lên vẻ tò mò.
Vẻ ngoài thu hút và khí chất lạnh lùng của Tiêu Trần có lực hấp dẫn rất mạnh đối với các cô gái.
Tiêu Trần ma tính quay đầu lại nhìn hai người, nhưng lập tức mất hứng.
Tương đối mà nói, mặc dù hai người này rất mạnh, nhưng lại không thể gợi lên mong muốn công kính của Tiêu Trần.
Ánh mắt Tiêu Trần ma tính như một cơn lốc dưới đáy biển sâu hút hồn Hoa Chủ.
Vốn dĩ đã cực kỳ chán ghét Đao Chủ, bây giờ lại có một người đẹp trai như vậy đả thương Đao Chủ.
Địa vị của Tiêu Trần ma tính trong lòng Hoa Chủ tăng lên nhanh chóng.
"Xin chào." Hoa Chủ ma xui quỷ khiến bất ngờ chào hỏi Tiêu Trần quỷ.
"Khụ khụ!" Lão nhân suýt chút nữa bị sặc chết.
Kiếm Chủ cũng là dở khóc dở cười, nhìn về phía Tiêu Trần ma tính nói: "Đạo hữu, chúng ta thật sự không có ác ý, chuyện này ngươi có thể thương lượng chút không, chỉ cần ngươi có thể tha cho cái mạng chó của Đao Chủ, ta làm chủ, để đại mỹ nữ kia làm vợ ngươi, như thế nào? "
"A?"
Sau khi Hoa Chủ kinh ngạc, liền cúi đầu ngượng ngùng: "Kiếm Chủ đại nhân, ngươi sao có thể làm như vậy?"
"Ta nghĩ ngươi cũng khá cam tâm tình nguyện!" Đao Chủ ổn định thanh kiếm của mình nói với Hoa Chủ.
"Làm sao... làm sao có thể như vậy? Là lần đầu tiên gặp mặt, sao lại nói chuyện như vậy được."
Hoa Chủ cúi đầu, càng ngày càng thẹn thùng.
"Đó là tình yêu sét đánh, ngươi biết đấy."
Tiêu Trần ma tính cau mày nhìn lên hư không phía xa.
Một lưu quang màu đỏ đang nhảy vọt lao tới đây.
Đao Chủ cũng nhận ra luồng ánh sáng này, thở ra một hơi dài, hắn tựa hồ yên lòng.
"Ầm!"
Tiêu Trần ma tính đột nhiên đổi tay, cầm đao trên tay trái.
Một lực mạnh hơn cả bàn tay phải đột nhiên đè lên thanh trường kiếm.
"Ngươi, ngươi là đao tay trái."
Đao Chủ kinh ngạc hô lên một tiếng, sau đó sắc mặt cũng không khá hơn Đao Chủ là bao nhiêu.
Nếu người này là đao tay trái, thì có nghĩa là hai chiêu đáng sợ vừa rồi hắn căn bản không hề dùng hết sức lực.
Mũi đao từ từ đâm vào cổ Đao Chủ, máu không ngừng ứa ra, nỗi sợ hãi vô bờ bến khiến trái tim Đao Chủ như muốn nứt vỡ.
"Ngây ra đó làm gì, tới giúp, hắn chết rồi, ba mươi sáu chủ thiếu một người, sẽ có chuyện lớn đấy." Kiếm Chủ rống lên một tiếng.

Bình Luận

0 Thảo luận