Tiêu Trần đã từng đoán rằng, có lẽ dòng sông Nghiệp Hỏa liên quan đến Thanh Đồng Thần Điện.
Nhưng rốt cuộc vấn đề này cũng không thể xác minh được, bây giờ Tiêu Trần cũng không có thực lực để đi dòng sông Nghiệp Hỏa một lần nữa.
Hỏa Liên mọc ở một nơi được gọi là "Quỷ Tế Tham Ma đảo" của dòng sông Nghiệp Hỏa.
Nghiệp Đồ Linh - một trong tam đại Minh Ti đã canh giữ ở đó nhiều năm.
Tam đại Minh Ti đều có thực lực nửa bước siêu cấp đại năng, vượt qua cả Yên Diệt Cảnh, sắp đạt đến Thần Vô Chi Cảnh.
Thật ra chỉ cần tam đại Minh Ti nguyện ý, bất cứ lúc nào cũng có thể bước vào Thần Vô Chi Cảnh.
Nhưng để bước vào Thần Vô Chi Cảnh, bọn họ nhất định phải rời khỏi Minh Giới.
Đã lâu không có tin tức của Minh Đế, hoạt động của toàn bộ Minh Bộ không thể tách rời bọn họ, cho nên bọn họ vẫn luôn áp chế thực lực của chính mình, không đột phá đến Thần Vô Chi Cảnh.
Nhưng nửa bước siêu cấp đại năng của Minh Bộ không phải là thứ mà bây giờ Tiêu Trần có thể chống lại được.
Hơn nữa Minh Bộ còn tàng long ngọa hổ, có trời mới biết trong đó ẩn chứa bao nhiêu đại năng, Tiêu Trần biết nếu mình trắng trợn đi ăn cướp thì chỉ có một chữ "chết" mà thôi.
Trắng trợn đi ăn cướp không thể thực hiện được, vậy thì chỉ có thể đi trộm.
Nghiệp Đồ Linh là một gã cứng nhắc, rất khó để thương lượng điều kiện với gã. Mà nếu gã canh giữ ở đó thì mọi chuyện sẽ trở nên rất phức tạp.
Đi cầu cứu cái tên ẻo lả kia chắc chắn không được rồi, Hỏa Liên rất quan trọng, hắn ta nhất định sẽ không giúp đâu.
Tiêu Trần lắc đầu, có chút buồn bực, muốn trộm Hỏa Liên dưới mí mắt Minh Bộ chẳng khác gì nhổ răng từ miệng cọp cả.
Sơ sẩy chút thôi kết cục có thể sẽ là chết trôi chết nổi.
Nhưng hình ảnh tiên đoán trong Thanh Đồng giống như một tảng đá lớn đè lên người hắn, dù thế nào đi chăng nữa vẫn phải giải quyết mọi việc.
Tiêu Trần thay đổi khí tức của mình, chuẩn bị vào thành phố.
Nếu vào thành với một thân ma khí có thể sẽ bị vây đánh đến chết.
Ma Giới và Minh Bộ, hai đại thế giới trước giờ luôn là kẻ thù không đội trời chung, suốt ngày đánh nhau sống chết, mang một thân ma khí đi vào sẽ không có kết cục gì tốt đẹp.
Tiêu Trần giấu ma khí của chính mình, tùy ý quơ một cái, một khối quỷ khí ngưng tụ trong tay.
Dùng quỷ khí che kín khắp cơ thể để tránh thoát sự kiểm tra của quỷ quân, bấy giờ Tiêu Trần mới tiến vào trong thành.
Nhìn những tòa nhà cao lớn hùng vĩ, Tiêu Trần cảm thấy như mình đã qua đời vậy.
Tiêu Trần cũng không trì hoãn trong thành, trực tiếp đi tới chỗ dòng sông Nghiệp Hỏa.
Tiêu Trần không dám dùng ma khí chạy đi, nếu bị phát hiện, có thể sẽ gây ra rối loạn quy mô lớn.
Trên đường đi đi dừng dừng, trực tiếp bị trì hoãn gần nửa tháng mới đến đích.
Một đoạn dòng sông Nghiệp Hỏa ở Minh Bộ tương đối thanh tịnh, không có quỷ hồn nào đến đây rửa sạch nghiệp chướng.
Mặc dù ở chỗ này cũng có trọng binh canh gác, nhưng so với các khu vực khác của dòng sông Nghiệp Hỏa, đây là nơi buông lỏng nhất.
Tiêu Trần né tránh mấy quỷ quân lung ta lung tung, rốt cục đã tiếp cận được dòng sông Nghiệp Hỏa.
Sở dĩ Tiêu Trần rất quen thuộc với sự phân bố của quỷ quân đều là nhờ vào phúc của tên ẻo lả kia.
Tên ẻo lả là người nắm giữ lực lượng quân sự của Minh Bộ. Trước kia khi Tiêu Trần rãnh rỗi không có việc gì, sẽ đến đây để giúp tên ẻo lả kia bố trí binh lực.
Binh lực bố trí ở dòng sông Nghiệp Hỏa, Tiêu Trần cũng xem như nắm rõ ràng.
Tuy nói dòng sông Nghiệp Hỏa là một dòng sông, nhưng những gì chảy trong nó chính là nghiệp hỏa hàng thật giá thật.
Độ sát thương của thứ này không dễ ước lượng. Nếu như bị nghiệp lực quấn thân, ước chừng kết cục sẽ tan thành mây khói. Nếu như là một số đại năng Phật gia thì sau khi chết sẽ có thể trực tiếp vượt qua dòng sông Nghiệp Hỏa.
Tiêu Trần nghĩ nghĩ, hay là quyết định đi thẳng xuống dưới, nếu thực sự không hiệu quả thì hắn có thể nghĩ cách khác.
Tiêu Trần xuống sông, thân thể biến hóa, lập tức bị đốt cháy thành tro, lộ ra chân thân khô lâu.
Dưới sự rửa tội của Nghiệp Hỏa, xương cốt trắng như ngọc càng trở nên sáng bóng.
"Hửm?"
Tiêu Trần cảm nhận được những thay đổi trong thân thể, không ngờ rằng Nghiệp Hỏa lại đang loại bỏ tất cả những tạp chất của bản thân.
Không bị Nghiệp Hỏa làm thương tổn, Tiêu Trần can đảm chìm xuống đáy dòng sông Nghiệp Hỏa.
Tiêu Trần ở dưới đáy sông, đi ngược dòng.
Không thể sử dụng ma khí, Tiêu Trần dựa vào đôi chân của mình, cứ thế mà đi bộ dưới đáy sông một tháng.
Hôm nay, Tiêu Trần thực sự khó chịu với hoàn cảnh áp lực dưới đáy sông, nên đã lặng lẽ trồi lên mặt sông, muốn lấy một chút không khí.
Kết quả, khi vừa trồi lên mặt sông, hắn đã thấy một khuôn mặt to lớn đang áp chặt vào mình, một mùi hương đập thẳng vào mặt.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận