Gió tiếp tục thổi, một khoảng im lặng chết chóc giữa thiên địa.
Gió không lạnh nhưng trái tim con người lạnh, chỉ có máu không có nhiệt độ mới có thể sống sót trong trận chiến này.
Không ai ra tay trước.
Tiêu Trần không thể ra tay trước, bởi vì hắn đang đối mặt với ba người, rút giây động rừng, nếu ra tay trước, thất bại là không thể tránh khỏi.
Lý do mà phía đối diện không ra tay là vì bọn hắn muốn một kích tất sát Tiêu Trần, tạm thời bọn hắn còn chưa phát hiện ra sơ hở của Tiêu Trần.
Không có sự va chạm của thần thông kinh thiên động địa quỷ khiếp thần sâu, cũng không có khí sát phạt kinh người nào bay lên.
Nhưng bầu không khí trong sân đã căng thẳng đến cực điểm, không người nào dám buông lỏng một hơi, thậm chí ngay cả hô hấp cũng dừng lại.
Tịch mịch xơ xác tiêu điều, ai cũng biết rõ, cuộc tỷ thí này tượng trưng cho điều gì?
Đây có lẽ là một trận giáp lá cà, một cuộc tranh tài ở trình độ cao nhất.
Đây là sự suy tính kép giữa sự kiên nhẫn và thực lực, không thể thiếu một trong hai thứ này.
Thời gian từng phút từng giây trôi qua, trên trán Tiêu Trần toát ra một giọt mồ hôi lạnh hiếm thấy.
Bởi vì phía đối diện hoàn toàn không có kẽ hở.
Lúc này, trong địa ngục hắc ám lại vang lên một tiếng gầm rú, Tiêu Trần biết đó có lẽ là Nho Sinh đã thành công ký sinh một sinh vật khác.
Không thể chờ đợi được nữa.
Nếu chờ đợi thêm nữa, sẽ chỉ còn một con đường chết.
Lúc này, gió cuốn lên một chiếc lá, chiếc lá đung đưa bay tới trong sân, ánh mắt bốn người đều rơi vào chiếc lá kia.
Ánh mắt của cả bốn người chậm rãi di chuyển theo chiếc lá rơi, thời gian dần dần trôi, khi chiếc lá rơi chạm xuống đất một cách an ổn.
Tiêu Trần bắt đầu chuyển động.
Cùng lúc đó, ba người phía đối diện cũng bắt đầu chuyển động.
Ba luồng kiếm ý ngưng tụ vô cùng trực tiếp theo ba đường trên, giữa và dưới vọt thẳng tới Tiêu Trần. Đây là cách tấn công đơn giản nhưng hiệu quả nhất.
Nhanh, thật sự là quá nhanh, bỏ qua thời gian và không gian, Tiêu Trần cũng không thể tránh kịp.
Nhưng Tiêu Trần không định tránh nó.
Trong trường hợp này, ai trốn sẽ chết.
Đúng lúc này, Tiêu Trần lao về phía nam nhân trước mặt, trường đao huyết sắc quét nên một đao mang hình bán nguyệt màu vàng kim rực rỡ.
"Phập..."
m thanh của bốn thanh đao kiếm đâm vào da thịt vang lên.
Trong số đó, có ba luồng kiếm khí đã chém vào người Tiêu Trần.
Thân thể Tiêu Trần bị cắt đứt ở phần bụng, nửa người gần như muốn bay ra ngoài, từ trong lỗ thủng cực lớn có thể nhìn rõ lục phủ ngũ tạng của hắn.
Đầu của Tiêu Trần bị bổ ra từ chính giữa, máu tươi phun ra không ngớt, thậm chí có thể nhìn thấy đường vân hoa não màu vàng trong đầu.
Chân trái của Tiêu Trần đã bị chém đứt, chỉ còn một chân chống đỡ cơ thể sắp gục ngã.
Và một đao đó chỉ có một hiệu quả là chém đứt đầu người trước mặt.
Đầu lâu bị chém bay lên cao, máu tươi bắn phọt ra như một đài phun nước.
Tam Tài trận bị phá, đây là một điểm rất mấu chốt.
Còn hai người còn lại, không để cho Tiêu Trần có cơ hội thở dốc, hóa thành hàn quang, vọt thẳng đến đầu của Tiêu Trần.
Lúc này, thân thể Tiêu Trần đang trên đà lao tới, dường như bởi vì mất đi một chân chống đỡ nên không thể nào chống đỡ nổi nữa, ngã nhào về phía trước.
Vào lúc ngã xuống, Tiêu Trần xoay tay lại, kéo ra một luồng đao mang.
Tiêu Trần tránh cũng không thể tránh, bị hai kiếm khí chém vào cổ, may mà cơ thể cường đại của cương thi không để đầu của Tiêu Trần rời khỏi cơ thể.
Mặc dù bị chém đứt lìa 2/3 cổ nhưng không đến mức ngỏm củ tỏi tại chỗ.
Và khi Tiêu Trần ngã xuống, một đường đao mang mà hắn kéo ra lúc trước trực tiếp bổ vào giữa mi tâm của một người trong số đó.
Tất cả những điều này xảy ra trong tốc độ ánh sáng, thậm chí chiếc lá rơi kia chỉ vừa mới chạm xuống đất mà thôi.
Máu tươi tuôn ra như suối, kiếm khí khủng bố xâm nhập vào cơ thể, khiến thân thể cương thi của Tiêu Trần mất như gần hết khả năng hồi phục lại như cũ.
Những kiếm khí này điên cuồng phá hủy cơ thể của Tiêu Trần, nếu không phải thân thể cương thi đặc biệt, chỉ sợ Tiêu Trần đã chết nghẻo từ ba đời rồi.
Và một người còn lại cuối cùng, tấn công không ngừng, muốn giáng cho Tiêu Trần một đòn cuối cùng.
Thế nhưng, hắn ta phát hiện mình không thể nhúc nhích được, máu trong cơ thể hắn ta đã bắt đầu mất kiểm soát, giống như ăn phải thuốc kích dục, điên cuồng vọt lên.
Người cuối cùng nhìn xuống dưới chân mình, hóa ra không biết từ lúc nào, hắn ta đã giẫm vào máu chảy ra từ trên người Tiêu Trần.
Những thứ máu này bò lên người hắn ta như ma quỷ trong đêm tối, rồi chui vào trong lỗ chân lông của hắn ta.
"Oành!"
Người cuối cùng, toàn thân nổ tung, mưa máu xối xả dội xuống từ bầu trời.
Tiêu Trần đã sử dụng một phương thức gần như là tự sát và cả những tính toán chính xác để sống sót trong trận chiến giáp lá cà này.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận