Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1491: Đồng ý (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
Nếu Tiêu Trần thần tính thắng thì trận chiến bàn cờ Hỗn Độn này sẽ chấm dứt.
Nếu thua thì cũng không có vấn đề gì, ít nhất có thể kéo dài thời gian của đối phương.
Không cần biết kết quả cuối cùng của Tiêu Trần và Đế Tôn là như thế nào, dường như đều có lợi đối với phía bọn họ.
Kiếm Chủ vẻ mặt ảm đạm cúi đầu, gã không phải là người thích chiêu trò.
Nhưng phía bọn họ, bọn họ quá cần một chiến thắng, nếu lại để thua lần này, Kiếm Chủ không biết phải đối mặt với mọi chuyện sau đó như thế nào.
"Chúng ta đi thôi!" Tiêu Trần thần tính cười tủm tỉm nhìn Kiếm Chủ, kéo thẳng gã rời đi.
Cương Chủ mở miệng, muốn nói điều gì đó.
Cô biết nếu Đại Đế thua, Kiếm Chủ có thể sẽ không thể trở về nữa.
Nhưng rốt cuộc Cương Chủ lại không thể nói ra một chữ nào.
Kiếm Chủ nhẹ nhàng lắc đầu, nhìn về phía Cương Chủ muốn nói lại thôi, nói: "Mệt rồi."
Đúng vậy, mệt lắm rồi, suốt bao nhiêu năm, hy vọng chiến thắng mỗi lúc một xa vời.
Đúng lúc này, tiếng chim uyên ương hót dễ nghe vang lên, thì ra là cá lớn đã đến bên cạnh Tiêu Trần thần tính.
Lúc này Tiêu Trần thần tính mới phát hiện ra nó vậy mà lại có hai đôi cánh nho nhỏ, có thể bay trên bầu trời.
Cá lớn thân mật cọ xát Tiêu Trần thần tính, dường như muốn đi theo với Tiêu Trần thần tính.
"Tiểu Hồng, mi ở lại đây chờ đi, lát nữa ta sẽ trở lại đón mi, nghe lời nha!" Tiêu Trần thần tính cười tủm tỉm vỗ vỗ cá lớn, rời khỏi nơi này dưới sự dẫn dắt của Kiếm Chủ.
...
"Tướng Quân nhai là nơi nguy hiểm nhất trong toàn bộ bàn cờ Hỗn Độn. Về cơ bản, không ai trong chúng ta muốn tiếp cận chỗ đó."
Trên đường đi, Kiếm Chủ bắt đầu giới thiệu tình hình của Tướng Quân nhai cho Tiêu Trần thần tính.
"Nơi đó, bao phủ trong mây đen nhiều năm, tràn ngập sát ý, có rất nhiều hạn chế đối với tất cả những người tu hành."
Tiêu Trần thần tính không quan tâm lắm, chính mình đã đi qua rất nhiều nơi tuyệt địa tử địa, có nguy hiểm gì mà chưa từng gặp phải.
"Các anh có biết rốt cuộc bàn cờ Hỗn Độn này ở đâu không?" Tiêu Trần thần tính đột nhiên hỏi.
Kiếm Chủ lắc đầu: "Chúng ta suy đoán vấn đề này rất lâu, nhưng không có một kết luận nào cả. Chúng ta thiên về việc bàn cờ Hỗn Độn là bảo vật."
"Không phải." Tiêu Trần thần tính lập tức lắc đầu phủ nhận.
"Không có pháp bảo nào tôi không phát hiện được." Tiêu Trần thần tính tràn đầy tự tin nói.
Là một "tiểu đồng tử nhiều bảo bối", Tiêu Trần thần tính có nghiên cứu rất sâu sắc về tất cả các loại pháp bảo, từ thần khí Hỗn Độn cho đến những đao kiếm bình thường, Tiêu Trần thần tính đều có hiểu biết sâu sắc.
Hơn nữa, Tiêu Trần thần tính cũng biết rất nhiều về các pháp khí của từng thời đại khác nhau.
Bàn cờ Hỗn Độn này khiến cho Tiêu Trần thần tính cảm giác, nó không phải là một pháp bảo, mà giống như một thế giới độc lập hơn.
Nhưng tình huống ở bên trong rất quỷ dị, cho dù là linh khí hay Hư Linh đều rất bài xích.
"Nơi này có lẽ là một mảnh vùng đất Thất Lạc." Tiêu Trần gãi gãi đầu tiếp tục nói: "Thế nhưng theo tôi biết, linh khí đã tồn tại từ thời đại Đại Địa Vô Tận."
"Bất kể là tu sĩ thời đại nào, mặc dù hệ thống tu hành khác nhau, đều dựa vào linh khí tu hành, nhưng thế giới này bài xích linh khí, anh không nghĩ có chút không bình thường à?"
"Ý của Đại Đế là?" Kiếm Chủ có phần không hiểu ý tứ của Tiêu Trần thần tính.
"Nơi này có lẽ đã tồn tại khi linh lực còn chưa sinh ra, còn sớm hơn cả thời đại Đại Địa Vô Tận nữa."
Kiếm Chủ sợ đến giật mình, thời kì sớm hơn Đại Địa Vô Tận, chính là thời đại Đại Hỗn Độn rồi.
Nhưng không có ai hiểu rõ thời đại kia, điều thời đại kia để lại cho bọn họ chỉ có thần bí và cường đại.
"Ai nha, không nên nghiêm túc như vậy nha, tôi cũng chỉ là đoán một chút, hắc hắc hắc-" Tiêu Trần thần tính vui tươi hớn hở gãi đầu.
"Có thể." Kiếm Chủ trịnh trọng gật đầu.
Bởi vì quy tắc trong bàn cờ Hỗn Độn quá cường đại, hạn chế pháp khí, hạn chế lực lượng, hầu như tu sĩ tất cả ở bên trong đều bị hạn chế.
"Đúng rồi, ông biết chiến tranh trong bàn cờ Hỗn Độn là ai đề xuất đầu tiên không?" Tiêu Trần thần tính hỏi.
Mặc dù Kiếm Chủ thấy có chút kỳ quái, tại sao Tiêu Trần thần tính cảm thấy hứng thú đối với chuyện như vậy, nhưng vẫn gật đầu một cái.
"Là người hai phe cùng đề xuất, bởi vì trước đây đối phương xâm lấn mọi mặt, tạo thành quá nhiều tan vỡ và thương vong, lúc này mới có chiến tranh bàn cờ Hỗn Độn ôn hòa hơn một chút."
"Chỗ này cũng là do người hai phe cùng chọn sao?" Tiêu Trần thần tính có chút hiếu kỳ hỏi.
Kiếm Chủ bắt đầu vặn lông mi, bởi vì chuyện này đã qua đi lâu lắm, lâu lắm rồi, gã thực sự có chút không nghĩ ra.
"Hình như cái chỗ này là do Đế Tôn chọn, thời gian trôi qua quá lâu, ký ức thực sự có chút mơ hồ." Kiếm Chủ nhẹ nhàng lắc đầu.

Bình Luận

0 Thảo luận